Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/4L9gnSyc2i

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

2

Tôi chỉ lạnh nhạt trả :

“Cũng tạm .”

Không ngờ vừa dứt , cô ta liền “rào rào rào” gửi cho tôi một đống link hàng trên Taobao.

Tôi lướt một lượt, toàn là mỹ phẩm.

“Chị ơi, là sinh nhật em, mấy món chị có thể trả giúp em không? Xem như quà sinh nhật nhé~ Cảm ơn chị yêu!”

Tôi nhìn dòng tin , cười không nổi .

là diễn viên hài à?

Tôi chụp màn hình toàn bộ cuộc trò chuyện rồi gửi cho Tần Dương, gõ thêm một câu:

em còn bao nhiêu chiêu bất ngờ mà chị chưa biết vậy?”

Tần Dương nhanh chóng nhắn lại:

“Chị, chị để ý cô ấy. em đã quà sinh nhật cho cô ấy rồi.”

cô ấy không êm ấm, bố trọng nam khinh nữ, nên tính tình có phần thốn tình cảm. Cô ấy được quan tâm, không xấu đâu.”

Tần Dương nói vậy rồi, tôi còn biết nói gì?

Tuy tôi không đồng ý với việc “ tình cảm” mà lại suốt ngày đòi quà đòi tiền, tôi cũng không tiện làm em trai cụt hứng trong lúc đang mặn nồng.

Thế là tôi chọn món rẻ nhất trong đống link, một son môi, rồi thanh toán.

“Hiểu , chị tặng em son , coi như quà sinh nhật muộn nha.”

Hiểu lập trả :

“Hả? Chỉ mỗi son ạ?”

“Chứ em nghĩ sao?”

Cô ta gửi một biểu cảm giận:

“Em tưởng chị làm lương cao thì sẽ hết cho em chứ!”

Lúc thì tôi sự điên.

tình cảm gì chứ, là não mới đúng.

“Em nghĩ nhiều rồi, đi ngủ sớm đi.”

cô ta vẫn không chịu :

“Chị ơi, mấy món còn lại chị cho em luôn nha, em thích lắm mà không có tiền, tội nghiệp quá trời luôn á.”

Tôi đảo mắt, bình tĩnh gõ:

“Không tiền thì về xin em.”

Cuối cùng, cô ta mới chịu im.

Chưa đầy nửa tiếng , tôi thấy cô ta đăng một status trên vòng bè (WeChat):

“Chị chồng như bước mấy bộ phim m.á.u chó, đúng là cuộc sống là nguồn cảm hứng cho biên kịch, đau lòng ghê!”

Tôi giật mí mắt, suýt chửi thề: “Đau lòng cái đầu mày ấy!”

Tôi hiểu rồi, cô ta đích thị là chính hiệu drama queen.

Ngay lập tôi vào Taobao – chọn hoàn tiền.

Tần Dương chắc chắn là trúng bùa gì rồi, đâu vớ được cô ngáo đá thế ?

, Tần Dương gọi điện cho tôi:

“Chị ơi, chị với Hiểu có hiểu lầm gì à?”

Tôi không khách sáo:

“Tần Dương, em không chỉ tình cảm, mà còn cả dây thần kinh! Chị tặng son là nể mặt em rồi, mà cô ta còn không biết điều. Mấy món kia cộng lại cũng gần chục triệu, chị là ATM chắc? Cô ta không thấy ngượng miệng khi mở à?”

Tần Dương vội vàng xin lỗi:

“Chị giận mà, em đã nói rồi cô ấy hơi quá đáng, em thay mặt cô ấy xin lỗi, chị chấp nhặt nha…”

“Hiểu cũng buồn lắm, nói là khóc cả đêm. Chị à, cô ấy nhạy cảm lắm, có gì chị cứ bỏ để tâm.”

Tần Dương cố gắng dàn xếp dịu dàng, tôi càng nghe càng :

“Em binh thì cũng phải biết đúng sai chứ? Em nghe giọng em xem, như thể chị là làm khó cô ta vậy? Em có thấy cô ta đăng gì trên vòng bè không? Sân si thì đi, lại còn đi công kích cá nhân! Thói hư là ai chiều cho đấy?”

“Chị, chị mà, nói nhẹ nhàng được không? Em có thấy vòng bè nào đâu?”

Tôi cạn :

“Em mù rồi.”

Tôi mở lại WeChat xem thì status … đã bị xóa lúc nào.

sự không có mà…”

Tần Dương vẫn cố giải thích.

, chị cũng không nói nhiều. Em biết tính chị mà, không phải dạng dễ nhịn. Trước giờ chị im lặng là vì em là em trai chị. giờ, em tự lo liệu đi. Còn cô ta mà còn dám chõ mũi vào chị , trách chị không khách sáo.”

Tính tôi nóng nảy không phải ngày một ngày hai, bị tôi “nện” lớn lên, Tần Dương là rõ nhất.

Tần Dương sợ sự:

“Biết rồi, biết rồi, chị ơi…”

– Vài , không thấy Lý Hiểu liên lạc gì. Tưởng yên, cuối tuần Tần Dương báo sẽ đưa về cơm.

– Tôi và ba đều hiểu ý: chắc chắn nó tiến tới lâu dài. Tuy không thích, vì nể mặt em trai, chúng tôi vẫn đồng ý tiếp đón.

tôi cũng nhiều trái và bánh về. tôi thì chuẩn bị bữa cơm chu đáo, nói “ ta lần đầu đến , phải tiếp đón cho trò”.

– Lý Hiểu đến , vẻ ngoài nhỏ nhắn dễ thương, mặc cũng gọn gàng, lúc bước vào , ánh mắt cứ đảo đảo lại đánh giá mọi thứ.

– Tôi hỏi uống gì, cô ta nói “gì cũng được”. Tôi mang nước cam , quay lưng thì nghe cô ta thì thầm với Tần Dương:

“Chị anh đưa em nước cam? Em ghét nhất là cam, em uống cà phê cơ.”

– Tôi sự quay lại… tát.

– Lát , trong bữa , tôi gắp cho cô ta một ít cần tây, còn nói cười niềm nở:

“Không biết cháu thích gì, bác cứ làm đại, cháu thử xem nhé.”

– Ai ngờ, cô ta bật khóc ngay tại bàn:

nhỏ cháu đã ghét cần tây, sao bác còn gắp cho cháu?”

 Mọi c.h.ế.t lặng.

– Tần Dương bối rối dỗ cô ta, còn luôn phần cần tây để cô ta nín khóc.

cô ta… cười ngay lập .

màn kịch vừa rồi, chẳng ai trong dám gắp thức cho Lý Hiểu .

Tùy chỉnh
Danh sách chương