Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/AUjrty3sB1
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Tôi từng nhắn:
【Mình gặp nhau nói một lần, được không?】
Anh trả lời:
【Ngoài hủy hôn ra, còn lại khỏi bàn.】
Tôi lau màn hình mờ vì , lại nhắn thêm một lần:
【Tuần anh rảnh không? Gặp nhau nói một chút .】
Không biết bao lâu , anh mới trả lời:
【Tôi nói rồi mà, ngoài hủy hôn, miễn bàn.】
Tôi hít sâu một hơi, cuối cùng cũng hạ quyết tâm.
【Ừ, chính là muốn bàn hủy hôn.】
Tôi không ngờ lần đầu tiên có thể hẹn gặp Cố Nhượng thành công… lại là để nói lời hủy hôn.
Lúc trước mẹ tôi vui vẻ báo tin: nhà họ Cố muốn hỏi ý tôi có đồng ý liên hôn không.
Tối hôm đó tôi mừng mất ngủ.
Khi ấy tôi còn tưởng rằng Cố Nhượng đồng ý.
Mãi này tôi mới biết, cuộc hôn sự này là do bố mẹ anh tự ý sắp xếp.
Còn anh từng đồng ý.
Vì vậy, tất sự phản kháng và xa cách anh, tôi đều chấp được.
Tôi không trách anh.
Tôi từng hy vọng anh có thể cho tôi một cơ hội, lại quên mất… bên cạnh anh thiếu những lựa chọn tốt hơn.
Anh dựa vào mà phải chọn tôi?
Anh không muốn liên hôn, cũng không muốn gặp tôi, kỹ lại thì… đó cũng là điều bình thường thôi.
Chỉ là khi tình cảm cứ mãi tiêu hao từ một phía, tôi bắt đầu thấy kiệt sức.
Không phải lỗi anh.
Có lẽ chỉ là giữa chúng tôi… thật sự không có duyên.
Tôi không muốn cố chấp nữa.
Thích anh từng ấy năm, lúc phải tiếp rồi.
Chúng tôi hẹn gặp nhau vào tuần , tại một quán cà phê mới mở.
Rõ ràng tuần trời nắng chang chang, vậy mà ngay gần ngày hẹn thì lại đổ mưa.
Tuy trời tạnh vào hôm đó, đường vẫn còn những vũng lớn nhỏ loang lổ.
Tôi đặt định vị sai, chỉ chọn gần khu cà phê chứ không chính xác địa chỉ.
Tài xế cũng không biết rẽ vào . bộ sẽ dễ hơn tôi xuống xe, theo chỉ dẫn bản đồ.
Sắp tới nơi, một chiếc siêu xe lao vút qua bên cạnh tôi “vèo” một tiếng.
Nó phóng đúng vào vũng .
Tôi không kịp tránh, bẩn hắt đầy người.
Cúi đầu nhìn chiếc váy trắng đầy bùn đất, tôi chỉ biết thở dài.
Vì lần gặp này, tôi cố tình chọn bộ váy mình thích nhất.
Dù là một cái kết, tôi cũng muốn bản thân có một cái kết tử tế.
Ai ngờ…
Tôi lấy khăn giấy ra, cúi người, vừa lau vết bẩn trên váy vừa : chắc ông trời cũng thấy chúng tôi không có duyên thật rồi.
Đang loay hoay thì có người trước .
“Xin lỗi nhé, lúc nãy bạn tôi lái xe không để ý, b.ắ.n vào người bạn rồi.”
Vừa nghe thấy giọng nói lười biếng đó, tôi khựng người.
Tôi không dám ngẩng đầu .
Anh ấy lại nói tiếp: “ ấy đang đỗ xe, lát nữa tôi bảo ấy trả tiền váy cho bạn.”
tôi siết chặt khăn giấy, lòng bàn ướt đẫm mồ hôi.
Thậm chí hơi thở cũng trở khó khăn.
Có lẽ thấy tôi không trả lời, cũng không đứng dậy, trông có phần kỳ lạ, anh khẽ cau mày:
“Bạn không sao chứ?”
Tôi hít một hơi sâu, rồi từ từ đứng dậy.
Khi thấy rõ khuôn người đối diện, tôi : Quả nhiên là anh.
Chật vật thế… cuối cùng tôi cũng gặp được Cố Nhượng.
Vẫn là gương ngông nghênh, điển trai ấy, vóc dáng cao lớn khiến tôi đứng trước anh che lấp tầm nhìn.
không hiểu sao, Cố Nhượng cũng sững người.
Anh im lặng, ánh nóng bỏng giao nhau với tôi.
Tôi chỉ dám nhìn anh mười giây vội dời ánh .
tôi vẫn cảm được cái nhìn gay gắt ấy đeo bám không rời.
Bầu không khí trở kỳ lạ.
Tôi bắt đầu : Có khi nào anh ra tôi?
Thế , anh chỉ chậm rãi tiếng:
“Có thể kết bạn không?”
Tôi im lặng.
Quả nhiên… anh không ra tôi.
Anh giải thích: “Để bọn tôi trả tiền váy cho bạn.”
Tôi lắc đầu: “Không cần .”
Tôi không muốn tiếp tục đứng ở cửa quán, liền xoay người định vào trong.
Không ngờ, tôi Cố Nhượng giữ lại.
Tôi ngạc nhiên quay đầu nhìn anh.
Có vẻ ngay anh cũng không ngờ mình lại làm vậy, lập tức buông , lấy điện thoại ra:
“Add , một cái thôi.”
Tôi không biết nói với anh thế nào… rằng tôi nằm trong danh sách bạn bè anh từ lâu rồi.
“Má ơi, Cố Nhượng, mày đang làm cái thế?!”
Tôi quay đầu nhìn theo tiếng gọi, thấy một chàng trai cao ráo, điển trai không kém đang nhanh tới, vẻ cực kỳ kinh ngạc.
Tôi ra người đó là , bạn thân Cố Nhượng.
Hai người bọn họ vốn rất nổi bật trong đám đông.
Tôi sợ chú ý, liền vội chỉ về phía quán cà phê: “Vào trong nói.”
Cố Nhượng dường hiểu ra tôi định nói , chỉ khẽ gật đầu.
Tôi vào trước.
lưng vang giọng nói sững sờ :
“Ôi đậu, Cố Nhượng, mày nhập à? Mày từng chủ động add bạn với con gái bao giờ mà?!”
“Mày nhìn ánh mày xem, muốn ăn người ta luôn vậy!”
“Không đúng! Có đó rất sai!”
Tiếng Cố Nhượng khẽ vang , lẩm bẩm:
“Mày biết cái quái .”
“…Hình tao sắp có vợ rồi.”
“Thì có vợ rồi đấy thôi.” – cố tình chọc tức.
Cố Nhượng dứt khoát đuổi ta: “Cút. Cô ấy không phải.”
Quán cà phê mới khai trương lâu, vì thiết kế rất đẹp thu hút nhiều cô gái chụp hình check-in.
Cố Nhượng và đưa nhìn quanh một vòng.
hỏi: “, vợ cưới ?”
“Làm sao biết được?” – Anh cau mày, đó ấn điện thoại vài cái.
Điện thoại tôi sáng .
Hiện dòng tin nhắn từ Cố Nhượng: 【Tôi rồi.】
Tôi ngẩng đầu, thấy Cố Nhượng và đang về phía mình.