Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/3LGhN4B1LW

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 8

Lần , người chuyển sẽ là gia đình tràn đầy tình yêu thương.

Khi hai người họ tù, tôi đang theo thầy hướng dẫn thực hiện nghiên cứu nội bộ. Họ đã bám theo sinh viên cổng trường, bị coi là gián điệp. vài lần bị họ không dám tìm tôi nữa.

Đệm ngọc vốn là hàng lừa đảo. Không lâu , khi người tố cáo công ty lập tức bị niêm phong, nợ ngập . lúc , mẹ tôi mới biết rằng đối với bất cứ ai lớn tuổi hơn đều ta gọi là mẹ. Diệu Tổ đã không còn, bà ta không nỡ mất đi đứa con trai duy nhất nên ngày làm ba công việc để đưa tiền .

Không còn , bà ta muốn đưa cậu bị bà ngoại đuổi ngoài.

, tôi đạt học bổng du học toàn phần. khi đi, tôi đã chia tay cô giáo Lục.

Bên cạnh thùng rác ven đường, tôi mẹ. Dù đã là mùa thu bà vẫn mặc bộ đồ mùa hè mỏng manh. tôi, bà ta lảo đảo chạy van xin: “ đó không phải người ! Mẹ không đưa tiền là ta đánh mẹ. Con cứu mẹ đi! Cứu mẹ đi!”

“Giống thật đấy.” Tôi cúi xuống, nhìn bà ta khóc lóc cầu xin. “Con từng khóc lóc cầu xin mẹ như thế đấy, mẹ đã làm gì?”

Ban , căn phòng tối là phòng trẻ em bố tôi chuẩn bị tôi. khi qua đời mẹ tôi lấy lý do lo tôi sợ hãi tôi ngủ dưới đất trong phòng ngủ bà ta. Căn phòng đó bị khóa , chỉ mở khi tôi bị phạt.

“Tôi…” Tâm trí tôi không khỏi quay những cơn ác mộng kiếp tôi không tài nào thoát . Tôi nghiêm túc nhìn bà ta – người đây tôi không tài nào chống – giờ đây gầy gò như cây sào. “Con đã gửi mẹ khoản tiền, mỗi tháng sẽ gửi theo mức trợ cấp dưỡng già tối thiểu. Con đã trả hết những gì con nợ mẹ rồi.”

khi rời đi, tôi quay nhìn bà ta. “Kẻ buôn người năm xưa là do ngoại tìm người giả mạo. Chung quy, tất cả chỉ là để lừa mẹ đây, tự hy sinh bản thân để cống hiến con trai ta.”

lát , bà ta bật khóc nức nở. Lần , tôi đã hiểu lí do vì sao từ khi tôi còn bé khi tôi lớn lên, bà ta luôn nhìn tôi bằng ánh mắt ghen ghét. Bà ta hận tôi người cha tốt, hận tôi cơ hội bay cao, và càng hận tôi không giống bà ta, bị mắc kẹt chỗ.

Mỗi bước đi tôi đều khiến bà ta hối hận vì ngày ấy đã không tham gia kỳ thi đại học.

, khi tôi nghe tin tức họ đó là tin bà ta đã qua đời.

“Hôm đó thua bạc, say rượu, đánh mẹ con rất dã man. Hàng xóm láng giềng đều nghe , không ai dám can thiệp nữa. đây, người qua can vô ý đánh cái, ngay ngày hôm mẹ con đã tìm tận .”

“Lần , mấy ngày liền không ai khỏi , người ta mới báo cảnh sát. Cả hai c.h.ế.t vì đánh nhau, lúc tìm t.h.i t.h.ể đã bốc mùi rồi.”

lẽ vì cảm chuyện quá nặng nề nên cô giáo Lục nói: “Thằng Diệu Tổ cậu con nghe nói con đi nước ngoài rồi, làm ầm ĩ cậu và ngoại bán để đưa nó đi nước ngoài, đi rồi bặt vô âm tín.”

“Ừm, con biết, con từng gặp anh ta rồi.” Trên đường phố khu đèn đỏ, anh ta đang hôn người đàn da đen rất nồng nhiệt.

“Cô Châu, hội thảo sắp rồi ạ!”

“Ừm , ngay đây.”

“Xin chào mọi người, tôi là Châu Địch.”

Tương lai tôi vừa mới .

Tùy chỉnh
Danh sách chương