Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9pUB6jBLsY
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Kế hoạch đã được vạch ra. Thảo bắt đầu thu thập bằng chứng về những phi vụ làm ăn bất chính của Tuấn. Tôi và luật sư Hoàng tập trung vào vụ kiện bức tranh và việc tài khoản ngân hàng của tôi bị đóng băng. Chúng tôi đã gửi đơn yêu cầu tòa án khẩn cấp mở lại tài khoản của tôi.
Tuấn không biết rằng chúng tôi đã có bằng chứng về việc anh ta dùng bức tranh để thế chấp. Anh ta vẫn nghĩ tôi chỉ là một con nai tơ dễ bắt nạt.
Phiên điều trần đầu tiên diễn ra. Tuấn xuất hiện với vẻ mặt tự mãn, đi cùng một luật sư già dặn, kinh nghiệm.
“Kính thưa tòa, thân chủ của tôi, anh Nguyễn Minh Tuấn, khẳng định rằng bức tranh là tài sản chung trong thời kỳ hôn nhân, và anh ta có quyền sở hữu nó.” Luật sư của Tuấn mở lời.
Tôi nhìn Tuấn. Anh ta vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng, không một chút biểu cảm.
“Thưa tòa, chúng tôi có bằng chứng cho thấy thân chủ của tôi, cô Trần Mai, là chủ sở hữu hợp pháp của bức tranh. Bức tranh này là quà cưới của ba mẹ cô Mai, được tặng trước hôn nhân.” Luật sư Hoàng nói, đưa ra bằng chứng.
Luật sư của Tuấn phản bác, nói rằng việc bức tranh được treo trong nhà Tuấn là đủ để coi nó là tài sản chung.
“Thưa tòa, chúng tôi có bằng chứng cho thấy anh Nguyễn Minh Tuấn đã biết về giá trị của bức tranh này từ trước khi kết hôn với cô Trần Mai. Anh ta đã thuê chuyên gia thẩm định tranh và có ý định chiếm đoạt nó ngay từ đầu.” Luật sư Hoàng nói, giọng đầy tự tin.
Cả phòng xử án xôn xao. Tuấn giật mình, ánh mắt lộ rõ vẻ kinh ngạc. Anh ta không ngờ chúng tôi lại biết được chuyện này.
“Thưa tòa, đây là bằng chứng về việc anh Tuấn đã dùng bức tranh của cô Mai để thế chấp vay tiền ngân hàng mà không có sự đồng ý của cô ấy.” Luật sư Hoàng đưa ra chiếc USB chứa bản sao hợp đồng và đoạn ghi âm của Sơn.
Khuôn mặt Tuấn tái mét. Anh ta nhìn chằm chằm vào tôi, ánh mắt đầy vẻ căm phẫn và sợ hãi. Luật sư của anh ta cũng hoang mang không kém.
“Thưa tòa, đây là sự vu khống! Thân chủ của tôi không làm điều đó!” Luật sư của Tuấn vội vàng phản đối.
“Chúng tôi có nhân chứng. Anh Sơn, cựu cộng sự của anh Tuấn, sẵn sàng ra làm chứng.” Luật sư Hoàng nói.
Tòa án quyết định tạm ngừng phiên điều trần để xem xét các bằng chứng mới. Tuấn lao đến chỗ tôi, ánh mắt đầy vẻ giận dữ.
“Mày đã làm gì? Mày lấy đâu ra những thứ này?” Anh ta gằn giọng, siết c.h.ặ.t t.a.y tôi.
“Anh buông tôi ra!” Tôi nói, giật tay ra khỏi anh ta. “Đây là những gì anh đã làm. Anh không thể trốn tránh sự thật được đâu!”
“Mày nghĩ mày sẽ thắng được tao sao? Mày nhầm rồi!” Tuấn nghiến răng, ánh mắt đầy vẻ thù hằn.
Anh ta quay sang luật sư của mình, nói điều gì đó nhỏ nhẹ. Tôi có cảm giác anh ta đang chuẩn bị một đòn phản công.
Ngay tối hôm đó, một vụ việc bất ngờ xảy ra. Sơn, người đã cung cấp bằng chứng cho tôi, bị hành hung ngay trước cửa nhà. Anh ấy bị thương nặng và phải nhập viện cấp cứu.
Tôi nhận được tin từ luật sư Hoàng. Tim tôi đập thình thịch. Đây chắc chắn là do Tuấn gây ra. Anh ta đang trả thù Sơn, và muốn cảnh cáo tôi.
“Anh Sơn có sao không?” Tôi hỏi, giọng run run.
“Anh ấy bị gãy xương sườn, nhưng không nguy hiểm đến tính mạng. Anh ấy nói có người lạ mặt tấn công anh ấy, và họ có nhắc đến tên cô.” Luật sư Hoàng nói.
Tôi cảm thấy lạnh sống lưng. Tuấn đã bắt đầu hành động. Anh ta không chỉ là kẻ lừa đảo, anh ta còn là một kẻ bạo lực.
“Chúng ta phải làm gì?” Tôi hỏi.
“Chúng ta phải báo cảnh sát. Và chúng ta phải cẩn thận hơn. Tuấn đang trở nên nguy hiểm hơn bao giờ hết.” Luật sư Hoàng nói.
Tôi đến bệnh viện thăm Sơn. Anh ấy nằm trên giường bệnh, sắc mặt tái nhợt. Anh ấy nhìn tôi, ánh mắt đầy vẻ hối hận.
“Tôi xin lỗi, cô Mai. Tôi đã không đủ mạnh để đối phó với anh ta.” Sơn nói yếu ớt.
“Anh không có lỗi. Là do anh ta quá tàn độc.” Tôi nắm lấy tay Sơn.
“Cô phải cẩn thận. Tuấn sẽ không dừng lại đâu.” Sơn cảnh báo tôi.
Tôi gật đầu. Tôi biết. Cuộc chiến này sẽ không chỉ dừng lại ở tòa án. Tuấn sẽ làm mọi cách để ngăn cản tôi.
Trên đường về, tôi nhận được một cuộc gọi từ một số lạ. Khi tôi nhấc máy, một giọng nói trầm thấp vang lên.
“Mày nên dừng lại đi. Nếu không, người thân của mày sẽ phải chịu hậu quả.” Giọng nói đầy đe dọa.
“Anh là ai?” Tôi hỏi, tim đập thình thịch.
“Mày không cần biết tao là ai. Mày chỉ cần biết, nếu mày còn cố chấp, mày sẽ phải hối hận.” Người đó nói rồi cúp máy.
Tôi đứng hình. Tuấn đã bắt đầu nhắm vào người thân của tôi. Mạng lưới của anh ta rộng hơn tôi tưởng. Tôi phải làm gì để bảo vệ những người tôi yêu thương, đồng thời vẫn vạch trần được bộ mặt thật của Tuấn? Tôi biết, đây là một nước đi đầy nguy hiểm của Tuấn. Tôi phải tìm cách bảo vệ bản thân và những người xung quanh. Tôi không thể để anh ta thắng. Tôi không thể để anh ta phá hủy cuộc sống của tôi và những người vô tội. Nhưng tôi cũng không thể lùi bước. Tôi phải tìm ra cách để vừa vạch trần anh ta, vừa đảm bảo an toàn cho mọi người. Một ý nghĩ lóe lên trong đầu tôi, một ý nghĩ táo bạo và đầy rủi ro. Tôi sẽ tự mình đối phó với anh ta. Tôi sẽ không để anh ta gây hại cho bất kỳ ai nữa.