Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/1BEIl5JaQ9

302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
LẠI CHƯƠNG 1 :
14
Sự chứng minh: Chỉ cần liên quan đến Tạ , Tạ Dương sẽ lập tức “trà xanh”, đá đểu, cạnh tranh và giành giật đến cùng.
lạ , cùng một gương mặt — Tạ Dương càng lại càng thuận mắt.
Cậu ấy vẫn thường xuyên tới nhà tôi, không kiếm cớ nữa.
Tôi không hỏi.
Cả hai giữ nguyên trạng thái kỳ lạ — giống một mối quan hệ chủ – tớ im lặng ý.
Hôm , xong, tôi buồn chán mở phim xem. Phòng khách kéo rèm kín mít, ánh sáng mờ mờ.
Khi cặp đôi trên màn ảnh khẽ chạm nhau, tôi bị ai chạm nhẹ — Rồi lập tức rụt lại.
Tôi đột nhiên cứng người, ngón điện giật.
Vội vã uống một ngụm nước để trấn tĩnh, Uống xong , bắt gặp ánh mắt Tạ Dương đang tôi rất chăm chú.
Cậu ấy mở miệng:
“… là nước của tôi.”
Tôi chớp mắt, lúng túng: “, lấy nhầm ? Vậy… để tôi đi lấy chai khác.”
“Không cần.” – Cậu ấy nhận lại chai nước, cúi nói –
“Tôi không ngại.”
Tôi liếc cậu ấy mở nắp chai, ngửa uống một ngụm.
“…”
【Aaaaaa hai người bắt chút mờ ám rồi 】
【Em ơi, chị là học sinh tiểu học, hai người thể hôn nhau cho em xem không】
【Vợ ơi chị là súc sinh, hai người thể “vượt giới hạn” cho em xem không】
???
15
Tối hôm tôi nằm suy nghĩ rất lâu.
Tôi và Tạ Dương là cặp nam – nữ chính, là tái ngộ nhiều năm, tôi là “bạch nguyệt quang” trong truyền thuyết của cậu ấy.
Buff tình cảm chất chồng.
Nghĩ tới , tôi bỗng thử… thử bước tiếp theo bình luận từng nói — một mối quan hệ tình yêu thực sự.
Tôi định bữa lẩu tối nay sẽ nói rõ Tạ Dương.
không ngờ, Khi lẩu được nửa chừng, Tạ lại xuất hiện.
Ngoài trời đang mưa.
Anh đứng ngoài , áo khoác bị mưa thấm ướt một mảng lớn.
Từ khi tôi chặn số, mấy ngày nay anh liên tục đổi số để nhắn tin cho tôi.
tất cả đều bị tôi chặn sạch.
tôi, anh tỏ vẻ bực dọc:
“Giang Vãn, em vẫn chưa hết làm loạn ?”
Tôi nực cười:
“Làm loạn cái gì? Nếu tôi nhớ không nhầm, chúng đã chia rồi.”
“Cho nên hôm nay anh đến là để cho em một cái bậc thang.”
Anh lấy điện thoại ra, nói:
“Giang Vãn, anh cho em một phút.”
“Kéo anh ra khỏi danh sách chặn, anh sẽ làm lành em.”
“Dù sao em từng theo đuổi anh suốt bao lâu, vì chút chuyện nhỏ chia , em chắc chắn vẫn chưa buông được đâu.”
Tôi im lặng vài giây, rồi nói thẳng:
“Anh bị bệnh ? Tôi không lại. Anh cứ tiếp tục chơi trò tình nhân Tô Thiền của anh đi.”
Tạ ngẩng tôi, sững người một lát rồi cười:
“Em biết chuyện ? Em điều tra anh ?”
“Hay vì chuyện giận?”
“Anh chỉ chơi cô ấy một ngày thôi.”
“Nếu em không thích, anh không chơi nữa, được chưa?”
Tôi dòng bình luận bên trong màn hình:
【Cmn nhẹ đấy, đáng ra phải chửi thẳng vào mặt hắn rồi đạp !】
【Tên đúng là mặt dày nhất hệ mặt trời, chia tự ảo tưởng người chưa buông.】
Tạ định nói tiếp.
Tôi lập tức đóng sầm lại, chặn nốt phần lại của lời anh ngoài kia.
Đủ rồi. Trước tôi đúng là mù .
lại bàn , tôi Tạ Dương đang ngồi ngay ngắn, trụng lẩu hỏi:
“Ai gõ vậy?”
Bình luận ồ ạt tràn :
【 giả vờ? rồi không phải anh đứng nghe lén cả buổi sao?】
【Đàn ông nhỏ mọn là thế đấy, không tụi chị , quang minh chính đại!】
【Cười xỉu, ghen không danh phận mới là cay nhất. Bao giờ em định cho anh ấy một danh phận ?】
16
Tôi nói: “ xong sẽ cho.”
xong.
Khi Tạ Dương chuẩn bị dọn dẹp bát đũa, tôi đột ngột cậu ấy và tiếng:
“Anh đến nhà tôi, vốn dĩ không phải để thay anh trai chuộc lỗi.”
“ là vì tôi.”
“Tạ Dương, anh thích tôi đúng không?”
Tạ Dương lập tức đơ người.
Cậu ấy theo phản xạ ra , rồi lại tôi, hiểu ra điều gì .
Cậu chậm rãi đặt bát xuống bàn, rất lâu mới ra pháp trường khẽ thốt:
“Phải.”
【Căng quá, anh người hầu đến lúc bị ép cung rồi.】
【Đương nhiên là căng, bạch nguyệt quang bao nhiêu năm trời, tự nhiên bị hỏi thẳng thì ngơ đúng thôi. đáng lắm, kẻ mỉa mai anh mình đến lúc trả nghiệp.】
“ anh không ý gì xấu.”
Tạ Dương cúi , giọng trầm thấp:
“ ra em chắc đã sớm nhận ra rồi, sao hôm nay mới nói ra?”
“Là vì Tạ đến?”
“Anh ấy làm lành em?”
“Em đồng ý rồi, nên không anh xuất hiện nữa, đúng không?”
Thì ra… Tạ Dương nghe lén, lại nghe sót đoạn quan trọng nhất.
Tôi không tiếng.
xem cậu ấy thể tự biên kịch đến đâu.
Không ngờ, Tạ Dương đứng dậy .