Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/2VhGLNRpuo
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
8
Tạ Tụng Niên mặt đen như than, sải bước nhanh ra cửa nhà hàng, bước chân nặng nề và mạnh mẽ.
Màn kịch chia tay hạ màn.
Thẩm Nam Tinh cả người lùi lại hai bước, ngã ngồi xuống ghế.
Nước mắt như hạt châu đứt dây rơi lã chã trên má.
Tôi biết màn khóc này không phải do cô ấy diễn.
Mà là tình cảm thật sự của cô ấy.
Tôi nhìn mà tim thắt lại từng cơn.
“Sao, không nỡ à?” Bên tai vang lên giọng nói của Tạ Yến Từ.
Tôi lắc đầu.
“Đau một lần rồi thôi, đạo lý này tôi vẫn hiểu.”
“Tôi đi đây.”
“Tạ tổng nhớ chuyển tiền, số tài khoản tôi đã gửi vào điện thoại anh rồi.”
Tôi cầm túi xách đứng dậy rời đi, bị Tạ Yến Từ nắm lấy cổ tay.
“Ăn xong rồi đi.”
Ánh mắt tôi nhìn xuống, đĩa thịt cua lại đầy ắp, như một ngọn núi nhỏ màu vàng óng, tỏa ra hương thơm quyến rũ.
Vậy là lúc tôi xem kịch, anh ta vẫn lặng lẽ bóc cua cho tôi?!
Đã như vậy, tôi xin phép không khách sáo.
“Cảm ơn anh, chàng trai ốc sên.”
9
Sau khi hai mươi triệu tệ về tài khoản, thừa lúc chú cháu nhà họ Tạ đều không có ở công ty, tôi và Thẩm Nam Tinh làm thủ tục thôi việc, thu dọn hành lý bỏ trốn.
Ở sân bay, hàng người xếp hàng làm thủ tục an ninh rất đông.
Thẩm Nam Tinh buồn chán, bắt đầu “tám” chuyện Tạ Tụng Niên với tôi.
Cô ấy ghé sát tai tôi, hạ giọng nói: “Cậu không biết đâu, Tạ Tụng Niên bị xuất tinh sớm.”
Tôi lập tức kêu lên kinh ngạc: “Anh ta… sớm…”
“Xuất?”
Thẩm Nam Tinh vội vàng bịt miệng tôi lại.
Cô ấy gật đầu.
Tôi vẻ mặt thương cảm nhìn cô ấy.
“Thật là khổ cho cậu, may mà đã chia tay với anh ta rồi.”
Nhắc đến chuyện này, tôi tò mò hỏi:
“Vậy… chỗ nổi bật nhất của anh ta có bị ảnh hưởng gì không?”
Má cô ấy ửng hồng, im lặng không nói.
“Tạ Tụng Niên có cao 1m85 không?”
“1m86.”
Tôi mở máy tính trên điện thoại: “Tính theo công thức, (186-105)×0.618/3.14 bằng 15.9.”
“Dài hơn một chút.”
Tôi cảm thán: “Cái này được cái kia mất mà.”
Thẩm Nam Tinh đảo mắt, đột nhiên nghĩ ra điều gì đó.
“Tớ nghe nói yếu tố di truyền hình như cũng có tác động nhất định đến việc xuất tinh sớm.”
Tôi hiểu ngay, vô thức tiếp lời: “Vậy có lẽ Tạ Yến Từ cũng…”
Chúng tôi như phát hiện ra một bí mật kinh thiên động địa, đồng thời bịt miệng lại.
Nhìn nhau, cảm thấy vô cùng lo lắng cho bạn gái tương lai của hai người họ.
Mải mê trò chuyện, đến khi xung quanh yên tĩnh lại cũng không hay.
Tôi ngẩng đầu nhìn xung quanh, vừa quay người lại đã thấy Tạ Yến Từ và Tạ Tụng Niên đứng ngay sau lưng chúng tôi.
Tạ Yến Từ nghiến răng nghiến lợi nhìn tôi: “Xin trời cao chứng giám lòng trung!”
10
Sao có thể gây ra họa lớn đến vậy!
Tôi và Thẩm Nam Tinh bị đưa đến phòng chờ VIP riêng.
Không khí bao trùm sự căng thẳng.
Tôi ngồi trên ghế mà như ngồi trên đống lửa.
Trong đầu tôi thoáng qua hàng ngàn suy nghĩ.
Sao họ lại ở đây?
Và đã nghe được bao nhiêu?
Mặt Tạ Tụng Niên và Tạ Yến Từ đen lại như muốn giết người.
Cả hai chúng tôi lập tức quỳ sụp xuống, lần lượt xin lỗi hai người họ.
Vai Thẩm Nam Tinh khẽ run rẩy.
“Em bị anh đá, tức quá nên mới nói xấu anh vài câu với Vãn Vãn.”
“Em thề, anh thật sự rất giỏi.”
“Ngoại trừ cái… lần đầu tiên ấy.”
Câu cuối cùng giọng rất nhỏ, lại còn không rõ ràng.
Cô ấy cũng thật dám nói, hy vọng Tạ Tụng Niên không nghe thấy.
Vừa quay đầu lại, ánh mắt Tạ Yến Từ đã khóa chặt lên người tôi: “Lương Vãn, cô còn chưa thử, sao biết tôi xuất tinh sớm?”
Tôi lập tức rùng mình, vội vàng xin lỗi anh ta: “Tạ tổng, sau này tôi sẽ không bao giờ đoán mò lung tung nữa, đều là lỗi của tôi, xin anh đại nhân đại lượng bỏ qua cho kẻ tiểu nhân này.”
Trong chốc lát, phòng chờ VIP vang lên tiếng xin lỗi chân thành của chúng tôi.
“Được.”
“Tạm thời tha thứ cho các cô.”
Tôi ngẩn người một giây.
Hôm nay họ dễ nói chuyện vậy sao?
Tôi thở phào nhẹ nhõm.
Tạ Tụng Niên chậm rãi nhấp một ngụm trà: “Vậy tiếp theo chúng ta nói chuyện chính đi.”
Chỉ thấy anh ta lấy điện thoại ra bắt đầu đọc:
“Cười chết mất, Tạ Tụng Niên chắc không thật sự nghĩ bạn thân tôi yêu hắn đâu nhỉ?”
Càng nghe càng thấy quen thuộc.
Đến khi phản ứng lại thì trời sập rồi!
Đây chẳng phải là nội dung trên tài khoản Weibo phụ của tôi sao?
Sao hắn lại có thể tìm ra được!
Có những người trông như còn sống, nhưng thực ra đã chết rồi.
Tạ Tụng Niên mặt âm trầm, các đốt ngón tay nắm chặt ly trà trắng bệch, đôi mắt bắn ra ánh lạnh lẽo đáng sợ.
“Thẩm Nam Tinh, lừa dối tình cảm của tôi vui lắm sao?”
Thẩm Nam Tinh nhìn tôi bằng nụ cười gượng gạo.
Tôi xấu hổ cúi đầu.
Bạn thân ơi, xin lỗi cậu.
Chuyện này thành ra thế này, tớ cũng không biết phải làm sao nữa.
Trong sự im lặng chết chóc.
Nước mắt Thẩm Nam Tinh rơi lã chã, cô ấy vẻ mặt ấm ức nhìn Tạ Tụng Niên nói: