Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/6fX9LBLQB1

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 7

Sau cơn bão, thành phố dường như trở lại nhịp sống thường nhật. Nhưng đối với Tô Dĩnh, tất cả đã không còn như trước.

Cô đứng trên tầng cao nhất của một tòa nhà kính mới khai trương – nơi sắp trở thành trụ sở công ty đầu tư tài chính mà cô và một số cộng sự thân tín thành lập. Tấm bảng hiệu sáng rực ba chữ vàng: Phoenix Capital – Phượng Hoàng Tái Sinh.

Một cái tên không chỉ nói về công ty, mà còn nói về chính cuộc đời cô.

Sáng hôm đó, khi bước vào phòng họp, các cổ đông – hầu hết là những người từng chứng kiến cú “lật kèo” ngoạn mục của cô với Minh Triết – đều đồng loạt đứng dậy chào.

“Chúng tôi tin tưởng vào tầm nhìn của cô, Tô tổng.”

“Cú phản đòn vừa qua không chỉ khiến cả giới tài chính bừng tỉnh, mà còn cho thấy năng lực lãnh đạo và chiến lược xuất sắc của cô.”

Tô Dĩnh mỉm cười, gật đầu, giọng nói trầm ổn nhưng dứt khoát:

“Phoenix Capital sẽ không chỉ là một công ty tài chính. Chúng ta sẽ xây dựng một hệ sinh thái đầu tư bền vững, tạo ra giá trị thật cho thị trường, chứ không phải những trò gian dối như người khác từng làm.”

Trong khoảnh khắc ấy, ánh mắt cô sáng rực, đầy tự tin. Không còn là người phụ nữ đứng sau chồng, cũng chẳng phải nạn nhân của phản bội. Giờ đây, cô là người kiến tạo tương lai của chính mình.

Ở một nơi khác, Minh Triết gần như mất tất cả. Anh ta bị cấm điều hành doanh nghiệp trong nhiều năm, gia sản hao hụt, uy tín tan tành. Những ngày này, anh ta sống như cái bóng, tránh ánh nhìn soi mói của dư luận.

Một lần tình cờ, anh ta lướt qua màn hình tivi, thấy Tô Dĩnh xuất hiện trong một buổi phỏng vấn. Cô ngồi ngay ngắn, khí chất thanh nhã, từng lời nói sắc bén khiến người ta không thể rời mắt.

Người dẫn chương trình hỏi:

“Nếu có một lời nhắn gửi cho những người từng phản bội mình, cô sẽ nói gì?”

Tô Dĩnh khẽ cười, ánh mắt bình thản:

“Tôi không nhắn gửi gì cả. Vì trong mắt tôi, họ đã là quá khứ. Mà quá khứ thì chỉ nên để lại như tro tàn, không đáng nhớ nữa.”

Khoảnh khắc đó, trái tim Minh Triết siết chặt. Anh ta chợt nhận ra, suốt những năm bên nhau, anh ta chưa từng thật sự hiểu được người phụ nữ ấy. Và bây giờ, khi cô tỏa sáng rực rỡ, anh ta lại chỉ có thể đứng nhìn từ xa, với tư cách một kẻ thất bại.

Trở lại với Tô Dĩnh.

Đêm muộn, sau khi hoàn thành bản kế hoạch mở rộng đầu tư sang thị trường quốc tế, cô ngồi lặng trước cửa sổ, nhìn những dải đèn lung linh trải dài.

Cô không còn thấy cô đơn nữa. Trong lòng, thay cho những tổn thương, giờ là sự kiêu hãnh và tự do.

Cô thì thầm:

“Từ hôm nay, tôi sẽ sống cho chính mình. Không vì ai khác.”

Ánh trăng bạc rọi xuống, phản chiếu gương mặt rạng rỡ của người phụ nữ vừa tái sinh từ đổ nát. Một kỷ nguyên mới đang mở ra – kỷ nguyên mà Tô Dĩnh sẽ bước đi với tư cách nữ hoàng của chính cuộc đời mình.

Tùy chỉnh
Danh sách chương