Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9fAnKCZL1C
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
20
Ta tên là Vân Phàm.
Phụ thân là Duẫn, trấn thủ , cũng là huynh đệ kết bái đương kim thánh thượng.
Từ hiểu sự , ta đã biết, mình có một vị hôn thê…chính là Trường Ninh công chúa.
Vô số lần ta cảm thấy may mắn, vì ta và A Ninh là thanh mai trúc mã, lại là chỉ phúc vi hôn.
Thuở nhỏ, nàng tròn trịa đáng yêu, mềm mại nhu thuận, chạy theo ta gọi “Vân Phàm ca ca”.
Nàng càng lớn, càng khắc sâu vào can ta.
Ta từng nghĩ, này ta …
theo phụ thân chinh chiến sa trường, lập công phong hầu;
cưới A Ninh làm thê, dắt nàng khắp non sông, hài tử đầy nhà, bạc đầu chẳng rời.
Nào ngờ, hôm ấy nàng lại đứng trước cửa cung, miệng với ta …
Nàng không yêu ta nữa, nàng muốn gả cho kẻ khác.
ấy ta giận nỗi ném ngọc bội nàng tặng xuống đất.
Nhưng tỉnh lại, lại lặng lẽ quay lại tìm.
Ta không tin, nàng không yêu ta.
Ta không tin, mắt nàng không ta.
Song chân tướng, lạnh lẽo hơn đao kiếm.
Nàng trúng Đồng .
Nàng tình ý cũng thế, việc thoái hôn cũng thế, đều chẳng do lòng nàng.
Ta muốn đưa nàng , khỏi chốn kinh kỳ nhơ nhớp này.
, tìm khắp thiên hạ có giải .
Nhưng nàng không chịu.
thượng cũng chẳng cho phép.
Ta từng ngỡ phụ chỉ lo công cao chấn chủ.
Ta quỳ trước ngự điện, xin ý đoạn hôn ước, này giữ biên ải, quyết không đặt chân kinh .
Chỉ cầu A Ninh đừng hóa một con rối.
ấy, ánh mắt thượng nhìn ta, phức tạp lạnh .
Rốt cuộc ngài không cho, chỉ lệnh đưa ta về phủ.
Đêm ấy, phụ thân vào phòng ta.
Ta cầu ông trợ ta một tay.
Ông chỉ thản nhiên :
“Vân Phàm, ngươi có từng nghĩ chưa…nếu ngươi là chủ nhân thiên hạ này, ngươi không mất nàng.”
Từ giây phút ấy, ta biết rõ dã ông.
Ta quay lại , những lời phụ thân như chiếc đinh cắm chặt lòng.
Ta vốn tưởng ông chỉ khởi lòng phản nghịch.
Nhưng ta bí mật tra xét, phát hiện …
thư phòng phụ thân, cất giữ thư tín qua lại tướng .
Lại một bức họa cũ mờ, chính là dung nhan tiên hậu.
ấy, ta biết, hóa hai Bình, Lương thất thủ, chẳng thua trận.
Nhưng đó là phụ thân tay dâng , để bảo toàn quyền vị mình.
Mà ta, từ nhỏ học trung quân ái quốc, cầu hộ lê dân.
Ba năm, ta ngấm ngầm mưu kế, khởi trận tập kích .
Cách giải Đồng , ta cũng tìm được rồi.
thật đơn giản …
Chỉ cần mà kẻ trúng yêu thương, bỏ mình, thì trùng tan.
Ta nhất định mất mạng, chuộc tội phụ thân, đổi lấy do cho A Ninh.
Chỉ tiếc rằng, lúc lâm chung …
Rốt cuộc chẳng , gặp lại nàng một lần.
21
A Ninh:
nàng thấy lá thư này, Đồng hẳn đã giải.
Nàng chớ buồn.
Bất luận ba năm qua xảy chuyện gì, nàng chỉ cần nhớ …
Tất cả, chẳng lỗi nàng.
A Ninh, này ta có hai nguyện vọng.
Một là bảo vệ quốc ;
Hai là dắt nàng khắp non sông.
Nay, ta cũng tử chiến nơi sa trường, chỉ là chẳng dẫn nàng cuối .
Vậy thì, xin nàng, thay ta ngắm hết phong nguyệt nhân gian, bốn bể sơn hà.
hộp, có mật tín trao đổi giữa phụ thân và tướng .
Ta biết tội ấy không dung tha.
Chỉ mong nàng nghĩ tới công ta đoạt lại Bình, Lương, thay ta cầu thượng, giữ cho phụ thân một mạng.
Ấy là hiếu cuối , ta có làm.
hộp có một hổ phù, có hiệu lệnh quân.
nực cười, nhận phù này, ta từng khởi niệm …
Dẫn quân kinh g.i.ế.c , đoạt nàng về tay.
Nhưng nếu ta làm vậy, thì khác gì phụ thân?
A Ninh, thượng có lẽ không một phụ thân tốt.
Nhưng, ngài là một vị đế vương hợp cách.
Nàng chớ vướng nơi hận thù.
Những kẻ ấy, chẳng đáng để nàng hận cả .
Dâng hổ phù lên , đổi lấy do.
Rời khỏi kinh này, sống cuộc thật sự nàng muốn.
À, ta lưu cho nàng một …là kiếm khách.
Hắn tuy chẳng thông tuệ, nhưng võ nghệ siêu quần, nhất định bảo hộ chu toàn.
Điều quan trọng hơn, hắn chỉ thích kiếm, chẳng thích nữ tử.
A Ninh, ta dẫu không nỡ, cuối cũng hạ bút.
Ta dẫu chẳng buông nổi, cuối cũng từ biệt.
Cho nên…đừng khóc.
Nếu nàng khóc, ta lại chẳng dỗ nàng nữa rồi.
A Ninh, tiểu ta ở bờ Tuyền chờ nàng.
Đợi nàng sang, dỗ ta một lần.
— Vân Phàm tuyệt bút.
<Hoàn>
——————-
Giới thiệu truyện có nội dung tương : Mẫu Thân Ta Không Dễ Chọc
Mẫu thân có tướng tá thô kệch, phụ thân lại tuấn mỹ như ngọc.
đều Hầu si tình.
Cho trước ngày ông ta nạp thiếp, nhẫn mở miệng đòi mẫu thân giao “Kiệu Tịch Nhan”:
“Nàng ấy nếu không có kiệu Tịch Nhan thì không chịu bước vào cửa.
Chỉ là một chiếc kiệu mà thôi, nàng đừng hẹp hòi như thế.”
Thế nhưng ai ai cũng rõ, đó chẳng đơn thuần là một chiếc kiệu.
Khoé mắt mẫu thân hoe đỏ, song khoé môi vẫn mang ý cười:
“Nhan nhi, con hãy nhớ kỹ…giữ không được tim nam nhân, thì nắm cho chặt mạng hắn.”