Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Các vị muốn bồi gì, lão phu đều cho các vị.”
Muội muội lắc , chuẩn bị từ chối, ta liền ngăn muội ấy lại.
“Thái phó đại nhân, chúng con muốn 500 gạo tẻ, 500 gạo kê, 20 dưa muối.”
“Hả?” Thái phó ngây người chút nhưng cũng lập tức theo.
Không lâu , ngài ấy đã cho người mang đến Liễu gia.
Những người vây quanh đều chê cười ta.
“Liễu đại tiểu thư thật buồn cười, người ta khách khí ta chút, ta lại thật sự đòi đồ.”
“Đúng vậy, nữa thứ đòi lại là gạo tẻ và dưa muối, thật buồn cười c.h.ế.t mất, còn tưởng ta là từ xó xỉnh núi non nào bò chứ.”
“Xem cái bộ dạng chưa từng thấy sự đời ta kìa, xem bình Liễu phu nhân không ít lần cắt xén ta rồi.”
Ta không để tâm người khác gì. Bởi vì bọn họ không , trữ vui sướng bao.
Yến tiệc bắt , lục hoàng tử ngồi xuống bên cạnh chúng ta.
Y là cháu trai phụ thân, xét về quan hệ chính là biểu ca chúng ta.
Trước đây mỗi lần gặp chúng ta, y đều rất vui vẻ.
Thế nhưng hôm nay, mặt mày y lại căng thẳng, sắc mặt sương lạnh.
Ta hỏi: “Biểu ca, sao vậy?”
“Muội xem, ta có chỗ nào không bằng ngũ hoàng tử, vì sao phụ hoàng lại lập hắn thái tử không lập ta?”
“Có lẽ là vì hắn lớn tuổi á? Đừng nghĩ nhiều nữa, dù sao cũng không thể thay đổi được, chi bằng ăn thêm chút cơm.”
“Ta ăn không nổi.”
8
Ta bày đủ các món ăn ngon trước mặt lục hoàng tử nhưng y đều không ăn, ta chỉ có thể lặng lẽ thở dài tiếng.
Vì sao những người giàu có cứ mãi vì đủ loại nguyên do không chịu ăn cơm vậy?
Ta và muội muội khuyên y không được nên tự mình ăn uống no nê.
Đột nhiên lục hoàng tử : “ , sao ta lại cảm thấy muội khác xưa rồi? Hình , bây giờ muội chỉ quan tâm đến chuyện ăn uống.”
“Có lẽ là vì mơ, muội từng chịu đói, cảm giác đó khó chịu lắm.”
Yến tiệc cung kết thúc, ta liền về .
Không lâu , số ta trữ đã phát huy tác dụng, bởi vì lục hoàng tử đã tạo phản rồi.
Y lén lút tạo đội quân, bao vây Hoàng .
Thái tử dẫn binh đối y, bọn họ xuyên xảy giao tranh và cũng có bách tính vô tội mất mạng dưới vó ngựa, kinh không còn an toàn nữa.
Mọi đều bắt đóng cửa không ngoài.
Những không có dự trữ thật thảm.
Nghe , có vài quan viên đã g.i.ế.c người hầu , chỉ để giảm bớt vài miệng ăn và còn có bách tính bắt người ăn thịt người.
Còn trước đó, ta đã trữ ngàn , hai mươi dưa muối, mọi người mỗi ngày uống cháo, vẫn có thể cầm cự được phủ Thừa Tướng.
Người bình lo lắng mình c.h.ế.t trận , còn gia đình ta lo lắng cho lục hoàng tử.
Y đã đi trên con đường tạo phản, nếu công không nhưng nếu thất bại đó là tội chết.
nữa, ta cũng không gia đình ta có bị liên lụy hay không.
Từ chiến hiện tại xét, bên lục hoàng tử thua nhiều thắng ít, dường sắp không trụ nổi nữa rồi.
Vài ngày , tam đệ không thể ngồi yên được nữa, chuẩn bị ngoài.
“Đệ muốn đi gặp biểu ca, khuyên ấy hàng. Có lẽ hoàng thượng nể tình phụ tử ấy có thể tha thứ cho ấy. Chúng ta không thể cứ nhìn ấy tự chuốc lấy diệt vong được.”
Đích mẫu lo lắng: “Nhưng bên ngoài loạn lạc thế …”
“Mẫu thân đừng lo lắng, con có võ công hộ thân. nữa dù sao con cũng là biểu đệ lục hoàng tử, chắc không sao đâu.”
Tam đệ cứ thế rời khỏi nhưng, ngày hôm đệ ấy mang thân thể đẫm m.á.u gục ngã trước cửa.
Đệ ấy đi đến doanh trại quân phản loạn, vốn định xin gặp lục hoàng tử nhưng quân phản loạn canh gác doanh trại sợ đệ ấy đến do thám tin tức, liền giao chiến đệ ấy.
Tuy tam đệ có võ nghệ nhưng không phải đối thủ nhiều người vậy nên đệ ấy đã bị trọng thương.
Vừa hay có vài bằng hữu quen tam đệ đi ngang qua nên đã cứu tam đệ, rồi đưa đến tận cửa .
Bọn họ cũng không dám ở lại lâu, liền rời đi ngay.
Chúng ta đưa tam đệ vào.
Thời điểm mấu chốt , không có thái y nào dám đến, tam đệ chỉ đành chịu đựng.
Các vết thương khác đệ ấy không đáng ngại nhưng chân bị thương nặng bị tàn tật.
E rằng phải ngồi xe lăn suốt đời.
Đích mẫu hối hận vô cùng, trách mắng tam đệ: “Con xem con kìa, con không có bản lĩnh lại cứ muốn thể hiện. Không gặp được lục hoàng tử, còn tự mình bị thương khắp người, giờ còn phế nhân.
con văn không võ không đạt, ta phải sao đây…”
Tam đệ cũng không ngờ biến vậy, đệ ấy còn nóng nảy cả đích mẫu, đích mẫu tức đến chảy nước mắt.