Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/6fX9LBLQB1

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chap 2

Nhìn thấy hơn 99 thông báo, tôi cau mày, bởi vì trong số đó, 98 người là đang chửi cậu ta, một người đang bận chuyển tiếp video của cậu ta.

“Tôi khuyên cậu nên video, thành tâm xin lỗi thần linh, may ra được tha thứ.”

Cậu ta vỗ một cái vào gáy tôi, “Cậu nói gì thế? Ý cậu là bắt tôi phải video khi đang ở đỉnh điểm à? Tôi thấy cậu có vấn đề rồi đấy, đây là sao, đây là tiền đấy!”

Nhìn thấy vẻ lầm đường lạc lối của cậu ta, tôi cũng không cách nào, “Có nhiều người chửi cậu như , cậu vẫn không thấy mình có vấn đề gì à?”

“Có vấn đề gì chứ? người này chẳng qua là ghen tị với của tôi thôi. Bây giờ tôi cần đăng một tuyên bố, chắc phải xin lỗi tôi nữa.” Sau đó, cậu ta biên tập một đoạn văn dài rồi đăng lên.

Tôi bỏ qua thừa thãi trong bài đăng, rút ra thông tin chính: Tôi bị buộc phải hóa trang, yêu cầu tôi đóng vai này, nếu không sẽ phải bồi thường một khoản tiền lớn.

“Trương Đào, đây thật sự là yêu cầu của cậu sao?” Thấy đoạn văn cậu ta viết, tôi cũng có chút hoang mang, chẳng lẽ tôi oan cho cậu ta, cậu ta bị công ép buộc?

Trương Đào có vẻ ngoài thư sinh, thường xuyên hóa trang thành các nhân vật nên thu hút được rất nhiều người hâm mộ. Sau đó, có một công liên hệ với cậu ta, hai bên ký hợp , Trương Đào từ đó cũng có công việc ổn định.

Thấy tôi hỏi, cậu ta úp điện thoại xuống, “Cậu bị ngốc à? Tôi không nói như thì cư dân chẳng chửi c.h.ế.t tôi sao?”

, cậu đang bịa à? Cậu không sợ cậu hủy hợp sao?”

Cậu ta nhìn tôi với vẻ khinh bỉ, “Hừ, bây giờ có nhiệt độ thì là ba. ta sẽ sa thải ba mình sao?” nói xong, điện thoại cậu ta reo lên, là cuộc gọi từ .

3.

“Trương Đào, đầu óc cậu có bị úng nước không? Tôi bảo cậu đi xúc phạm thần linh hồi nào? Cậu nói linh tinh cái gì hả? Mau cái tuyên bố đó đi! Không thì tôi sẽ cho cậu chết!”

Trương Đào bắt máy, gầm gừ giận dữ của đối phương vọng ra từ điện thoại. Cậu ta vội vàng che loa , liên tục xin lỗi, “ , tôi ngay, tôi ngay!”

“Tôi thấy cậu là muốn c.h.ế.t rồi! Ai mà cậu cũng dám ‘cà khịa’ để lấy nhiệt độ à? như thế này mà cậu cũng dám nhúng tay vào, cậu không cần nữa sao? Đúng là thằng ngu! Tôi nghĩ hợp hết hạn cũng không cần tiếp tục đâu, xui xẻo thật!” Nói xong, bên kia cúp máy.

Trương Đào lầm bầm chửi rồi cái tuyên bố rồi: “Đúng là thằng ngốc, tôi mang nhiệt độ cho công của hắn mà hắn không cảm ơn. Tôi khinh! Hạng người gì chứ? Kể cả tôi có gan thì cũng tốt hơn bây giờ.”

Cậu ta đá vào cái ghế bên cạnh. Tôi đột nhiên nhận ra khuôn cậu ta xám hơn lúc về.

Tôi cảm thấy có không hay, vội vàng nhắc nhở cậu ta, “Trương Đào, cậu xám hơn rồi, cậu đi soi gương xem.”

Cậu ta cầm gương lên nhìn, “Ôi, nhìn cái vẻ của cậu kìa. quá lên, tôi bị tro hương bay vào thôi, ngủ một giấc là khỏe.”

Sau đó, cậu ta nằm lên giường, không ngừng lướt video. đang lên cao, mười video thì có chín video là chửi cậu ta.

“Lý Bình, tôi nói cho cậu biết, với của tôi bây giờ, cậu cứ chờ mà xem. Chưa ba hồ sẽ có người liên hệ với tôi, hừ hừ, tôi nổi rồi thì cậu đừng có ghen tị đấy.”

Quả thực có người liên hệ với cậu ta, chưa một hồ, đích thân thầy Hiệu trưởng gọi điện.

Cư dân rất tài, tìm ra tên, địa và trường học của Trương Đào.

Bên này, nền tảng xã hội của trường bị tấn công.

Bình luận đều loạt kêu Trương Đào ra xin lỗi.

Thầy Hiệu trưởng là người địa phương, nên khá kiêng kỵ này, “Trương Đào, vì hành vi của hôm nay, tôi yêu cầu lập tức gỡ video xuống và đưa ra xin lỗi công khai.”

“Thầy nói gì? xin lỗi? sai cái gì mà phải xin lỗi? Là công ép , thầy có gì thì tìm công của bọn mà nói .” Nói xong, cậu ta cúp máy.

Tôi không khỏi giơ ngón cái lên cho cậu ta, dám nói như với Hiệu trưởng, cậu ta là người đầu tiên.

Sau đó, cậu ta nhận được hàng loạt cuộc gọi dồn dập từ , “Cái thằng dày này, tôi bảo cậu này hồi nào?”

Kết quả cuối cùng là, Trương Đào phải bồi thường toàn bộ thiệt hại mà công phải chịu.

Về phía nhà trường, cho cậu ta hai lựa chọn: một là đưa ra xin lỗi, hai là bị buộc thôi học.

Cậu ta tức mức chửi ầm ĩ trong phòng, nói vô tình vô nghĩa, “Rõ ràng tôi mang nhiệt độ cho , tại sao phải đuổi tôi? Cái đám súc sinh đó, tôi thấy ghen tị vì tôi có cao!” chửi , cậu ta video và bắt đầu viết xin lỗi.

Tôi nhìn khuôn cậu ta càng ngày càng xám , nhưng đây là khởi đầu mà thôi.

4.

Trương Đào tùy tiện sao chép một bài xin lỗi trên rồi gửi cho thầy Hiệu trưởng, “Đúng là phiền phức thật!”

“Cậu nên viết một bài nữa, để xin lỗi vị thần mà cậu hóa trang hôm nay.”

Nghe tôi nói, Trương Đào bật cười thành , “Lý Bình, cậu bị điên à? Tôi không tin thứ đó, có bản lĩnh thì cứ đây, có bản lĩnh thì giết….”

Tôi vội vàng tiến lên bịt miệng cậu ta, “Tôi thấy cậu mới điên, gì cũng dám nói!”

Cậu ta đập tay tôi ra, “Tôi không tin thứ đó, nhìn cậu xem, mê tín quá rồi đấy!”

“Cậu không tin nhưng phải tôn trọng.” Nói xong câu đó, tôi lên giường. Giao tiếp với Trương Đào chẳng khác nào giao tiếp với một con chó.

Thấy tôi không hứng thú để ý mình, cậu ta bĩu môi rồi cũng lên giường đi ngủ.

Tùy chỉnh
Danh sách chương