Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/60HumWEo8w

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 2

“Một là người thọ mệnh đã cạn. là người sắp gặp đại kiếp không thể tránh. Ba là người từ đây về sau không lấy một tia vận may.”

“Anh Chu, xin hãy quay về. Sau đừng tới sư phụ tôi nữa.”

Chu Minh đứng sững trời trồng, gương thoáng chốc trở nên trắng bệch.

Từng lời kia chẳng khác gì một bản cáo chung. Anh ta không ngốc, nên đương nhiên hiểu hàm ý đó là gì.

Chẳng phải là nói anh ta sắp… không sống bao lâu nữa sao?

3

Trên đường trở về, tôi cố giữ giọng bình tĩnh lên tiếng an ủi:

“Chuyện bói toán mà, tin có, không tin không. Không cần quá để tâm đâu anh.”

Chu Minh ngồi lặng hồi lâu mới gượng gạo gật đầu. Nhưng sắc anh ta vẫn tái nhợt, cánh môi mím chặt, tay siết chắc vô lăng đến mức chuyển sang trắng bệch.

Anh ta lẩm bẩm thể đang tự nói với :

“Rõ ràng là ông ấy rất nổi tiếng… Mấy ông chủ lớn ngành đều đến xem.”

“Vậy mà đến lượt anh ông ấy lại không thèm xem…”

Tôi quen Chu Minh đã tám năm, cần liếc biểu cảm anh ta là biết ngay anh ta đang nghĩ gì.

Rõ ràng lời đại sư đã khiến anh ta d.a.o động.

Dường để kiểm chứng xem những lời ấy có thật hay không, ngay hôm sau, công ty Chu Minh đã xảy ra sự cố lớn. Hợp đồng với bên A có vấn đề, đối phương đòi bồi thường toàn bộ giá trị hợp đồng, sau một đêm, anh ta đã mất trắng mấy chục vạn.

Chu Minh phải gấp rút thu dọn hậu quả. Vì ngủ không đủ giấc, đầu óc căng dây đàn, nên hôm sau khi lái xe, anh ta đã đ.â.m vụ tai nạn liên hoàn.

May mắn thay anh ta mạng lớn, tuy xe hỏng nặng nhưng người không sao.

Sau chuỗi sự cố ấy, Chu Minh bắt đầu mất ngủ. Đêm nào trằn trọc tới gần sáng, có đêm vừa chợp mắt lại bừng tỉnh.

Anh ta nói gặp ác mộng, mơ có một gái đứng lặng góc phòng quay lưng về phía anh ta không hề nhúc nhích.

Tôi nhìn sắc anh càng sa sút, có thể cố gắng trở thành người bạn đời lý tưởng mắt anh ta: nhẫn nại, hiểu chuyện hết lòng chu toàn. Gắng sức trở thành “đóa giải ngữ hoa” giúp anh bta chống đỡ tâm trí đang dần rạn vỡ.

Tôi khắp nơi, cuối cùng chốt đính hôn.

Thế nhưng càng gần tới cưới Chu Minh lại càng canh cánh chuyện hôm đó.

Một tháng sau, khi dọn máy tính, tôi vô tình thấy đoạn trò chuyện giữa anh ta người bạn thân—Hoàng Vinh Hưng.

Chu Minh:

có biết ông thầy nào khác chuẩn không? Dạo thấy rất đen, việc gì không suôn sẻ.”

Hoàng Vinh Hưng:

“Vợ đẹp bên cạnh, đòi gì nữa?”

Chu Minh:

“Đừng nhắc nữa. Từ lúc cầu hôn ấy gặp xui liên tiếp. Hôm lại một thầy khác, sau khi gửi ảnh ấy , người ta nói ấy tướng mỏng, khắc chồng!”

cứ thấy có gì đó không đúng… nên muốn người xem thật kỹ một lần xong.”

Hoàng Vinh Hưng:

giờ mê tín dữ vậy? Quên những gì từng nói với Mạnh Khuynh à?”

Chu Minh:

chưa quên. Nhưng từng ấy năm trôi , taomua , mua xe ấy . thế chẳng lẽ chưa đủ bù đắp sao?”

thứ sau khi sự việc xảy ra, bọn họ đưa gia đình tôi một khoản tiền vội vã trốn ra nước ngoài.

Mẹ tôi sau khi biết chuyện kéo tôi phòng vệ sinh, bật vòi sen xối nước lạnh xối xả lên người tôi, vừa dùng bàn chải bồn cầu chà mạnh vùng kín tôi, vừa mắng nhiếc tôi là đứa con gái không biết liêm sỉ chuyên dụ dỗ đàn ông.

đến khi làn da tôi sưng tấy, rớm m.á.u bà ta mới chịu dừng tay. Bà ta nhìn chằm chằm tôi bằng ánh mắt hung tợn buông ra một câu lạnh lẽo d.a.o cứa:

“Sao không moi thêm tiền?”

Số tiền kia sau cùng đã trở thành học phí để em trai tôi cấp .

Tôi bị bố mẹ giam lỏng . Mãi đến vài trước khi có điểm thi đại học, tôi mới trộm chứng minh thư bỏ trốn.

Lúc cùng đường, chính Chu Minh đã cưu mang tôi.

Anh ta quỳ rạp xuống đất vừa khóc lóc xin lỗi, vừa không ngừng tự tát .

“Nếu hôm đó anh không say, nếu anh phát hiện ra em bị chúng đưa … Nếu anh không dắt em đến bữa tiệc đó, tất cả những chuyện sau có lẽ đã không xảy ra… Là lỗi anh, tất cả đều là lỗi anh!”

“Mạnh Khuynh, em tin anh … Anh nhất định sẽ bù đắp em, anh sẽ chịu trách nhiệm với em cả đời!”

Chuyện cũ cứ vừa mới xảy ra hôm .

Bao năm nay Chu Minh vẫn luôn giữ lời.

Không làm thêm kiếm học phí giúp tôi, sau khi giàu có, anh ta mua lại căn chúng tôi đang ở, sổ đỏ đứng tên một tôi.

Lúc bỗng nhiên có một người gửi định vị đến anh.

[ đến chỗ , một đạo trưởng họ Lý, nói là giới thiệu.]

Tôi tra thử địa phát hiện đó là một đạo quán vô danh nằm ở vùng ngoại ô thành phố.

3

Tối hôm đó, Chu Minh về với vẻ nặng trĩu ưu phiền.

Vừa lại gần, tôi đã ngửi thấy mùi trầm hương nồng hăng hắc bám trên người anh ta.

Tôi cau , không kiềm hỏi: “Anh vừa đâu vậy?”

“Không có gì, tối nay tiếp khách… Anh tắm trước, lát phải phòng làm việc làm nốt, em cứ ngủ trước .”

Chu Minh tránh ánh mắt tôi, nói xong anh ta lên lầu không quay đầu lại nhìn tôi lấy một lần.

Tôi bước đến chỗ cửa, cầm lấy chiếc cặp công vụ anh để ở đó, mở ngăn kẹp ra, lấy máy ghi âm mà tôi đã đặt sẵn từ sáng ra.

Từ lúc anh rời đến giờ, máy đã ghi lại hơn mười tiếng.

Thật ra vị đại sư kia nói không sai.

Tùy chỉnh
Danh sách chương