Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/VwhsbeRll

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

CHƯƠNG 2

2

Trên lầu nhanh chóng có động tĩnh, vài bước chân vang lên, rồi con trai chị chồng xuất hiện mặt tôi.

gọi con à?”

“Ừ, gọi con chị ăn cơm.”

Tôi rồi ra sau lưng bé: “Chị con chưa ?”

có gọi chị con .”

bé nghiêng đầu tôi, vẻ mặt đầy thắc mắc: “Vừa nãy rõ ràng gọi con , con , nên con một mình thôi.”

xong, tỏ vẻ hơi mất kiên nhẫn rồi chạy thẳng vào : “Con ăn nhé , tự lên gọi chị con .”

“Cái thằng nhóc này…”

Tôi bất lực thở dài.

Dạo này bận đến rối đầu, chắc vừa rồi tôi lỡ miệng thật.

Không để tâm nhiều, tôi lên tầng gọi con .

Gọi liên tục mấy tiếng, nhưng không có chút phản hồi nào từ con bé.

Một dự cảm chẳng lành dâng lên trong , tôi gần như hoảng loạn đẩy cửa phòng ra.

May con bé vẫn ở trong phòng.

Trong căn phòng tối mờ, đang ngồi xổm giường, cúi đầu vẽ vời thứ .

“Tiểu Vân?”

Tôi đặt tay lên vai con bé: “Mẹ gọi con nãy giờ, không trả lời ?”

Con bé khựng , rồi giống như một con rô-bốt, quay đầu từng chút một, ánh mắt ngây dại tôi:

“Mẹ có gọi con .”

không, mẹ gọi ‘Tiểu Vân’ mấy lần liền .”

Tôi ngồi xổm , đưa tay sờ trán : “Con thấy không khỏe à? lạ thế?”

Con bé không tránh né, chớp mắt, giống như đang cố hiểu lời tôi .

Một sau, mới mở miệng:

“Mẹ có gọi con… mẹ gọi là Tiểu Vân cơ .”

Trái tim tôi như bị ai bóp chặt, sau lưng lạnh buốt như có kim châm từng lớp, toàn thân run rẩy.

“Vậy… vậy con là ai?”

Tôi run giọng hỏi.

“Con á?”

Con bé buông que vẽ trong tay, nghiêng đầu im lặng vài giây, rồi đột nhiên òa khóc nức nở:

“Con không biết mình là ai , mẹ ơi… mẹ ơi con không biết…”

“Ầm!”

Đầu óc tôi hoàn toàn trống rỗng.

Lời ông ăn mày vang lên trong đầu.

Con cô chắc chắn đã bị ta dùng “thuật mượn tên” để cướp mạng.

Nghĩ đến bé tự xưng là Tiểu Vân…

Tôi nhắm mắt , cố dằn mọi suy đoán trong , rồi nhẹ giọng dỗ dành con bé: “Không , có mẹ ở đây, mẹ sẽ bảo vệ con.”

Tôi ôm con lầu, con trai chị chồng vẫn đang ăn cơm như hùm như hổ.

Chồng tôi ngồi bên cạnh, thỉnh thoảng nhắc ăn chậm thôi.

Thấy tôi bước tới, giơ tay muốn bế lấy con: “Để bế, ăn .”

Tôi nghiêng tránh, không đưa con cho .

Đến này rồi, tôi bắt đầu cảnh giác tất mọi trong .

Tôi không dám chắc, chồng có vẻ yêu thương tôi và con hết mực này, liệu có thật sự trong ngoài như một?

Vụ “mượn tên” này, ta có biết không?

Nếu biết, thì đóng vai trong ?

Càng nghĩ càng sợ, khi ôm chặt cơ thể ấm áp con tôi mới thấy được chút an tâm.

Nếu không phải sợ rút dây động rừng, tôi đã muốn dắt con rời khỏi đây ngay lập tức.

bế cũng được , ăn .”

Chồng không nghi ngờ , đùa vài câu rồi tự bưng bát lên ăn.

Tôi ôm con trong , dõi mắt từng cử bé kia, nghi ngờ trong càng càng nặng.

Tôi nhớ con trai chị chồng hình như không lanh lợi đến thế.

Năm năm , tôi và chị chồng mang thai cùng thời điểm.

Vì tiện khám thai, chị đến ở nhờ tôi một thời gian.

tôi đang nghỉ việc ở , có bầu bạn nên rất vui, việc cũng làm cùng nhau.

Chính vì vậy mối quan hệ giữa chúng tôi rất tốt.

Cho đến khi thai được 12 tuần, xét nghiệm sàng lọc chị bỗng có vấn đề.

Ban đầu bác sĩ có nguy cơ mắc hội chứng Down.

Nhưng kết quả chọc ối sau khiến chị như rơi vực sâu.

99% là chính xác, 1% có thể sai sót.

Chị mất hai tuần vẫn chưa thể quyết định.

làm mẹ, tôi hiểu cảm giác , nhưng cũng phải nghĩ đến tương lai đứa trẻ.

Nếu không phải kết quả sai, sinh con ra sẽ là khổ đau đời.

Khi ấy tôi cứ tưởng hai chị thân thiết như ruột thịt, nên dốc hết khuyên nhủ chị từng chút một.

Kết quả là, chị chồng nổi điên, đập phá tan nát căn .

Chị ôm bụng, nét mặt vặn vẹo gào lên tôi: “Tại không phải con mày có vấn đề chứ!”

“Đây là con tao! tao mới có quyền quyết định sống chết ! Mày không có tư cách thay tao lựa chọn!”

Chồng tôi đứng giữa, cuống cuồng can ngăn.

Cuối cùng, chị gọi mẹ chồng và bố chồng đến.

họ đến vẻ mặt nặng nề, rồi cũng bộ dạng khó coi, chẳng buồn liếc tôi và chồng lấy một cái.

Từ tôi không còn liên lạc chị chồng.

Về sau, đúng hôm tôi ở cữ xong, bất ngờ nhận được ảnh chị gửi đến.

Tùy chỉnh
Danh sách chương