Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/4AruJbjn5A

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
6
Ba mẹ vừa nghe xong, lập tức đi mời anh đến.
Họ muốn tận cảm ơn anh ấy, để tôi được nhận anh .
thản nhiên bước ngoài, đứng trong vườn, hướng về phía cổng lớn:
“Cậu còn chưa sao? đang khóc đấy。”
Chẳng lâu sau, bóng dáng cao lớn bước .
Bạn giờ nghĩ rằng, đằng sau khuôn mặt đẹp tượng tạc…
Lại còn ẩn giấu gương mặt đẹp “gấp đôi”!
Anh khiến tôi ngẩn ngơ nhìn chằm chằm.
cao 1m85, vậy anh còn nhỉnh hơn vài phân.
Hơn nữa, hai người họ hoàn toàn cùng phong cách.
Anh mặc chiếc sơ mi đã bạc màu vì giặt quá nhiều, đứng thẳng tắp xa chỗ chúng tôi.
Chiếc sơ mi ấy nhìn qua giống hệt đồng phục cấp ba cũ, phần logo trường học đã được thay bằng miếng vải dán hình nhân vật hoạt hình đáng yêu khác.
Tôi đoán chắc đây tác phẩm , đầy ấm áp và dễ thương.
So với làn da trắng lạnh thanh tú , anh làn da ngăm chocolate.
lẽ anh dân thao, trông kiểu vừa học vừa làm, vất vả làm để nuôi em gái ăn học.
Tôi bất giác thấy sống mũi cay cay.
Nhất sau màn kịch “cậu mợ trời đánh” vừa rồi…
Vở “giả thật hoán đổi” này khiến tôi càng xấu hổ, chẳng biết giấu mặt vào đâu.
“Cháu tên gì vậy?” Mẹ nhận sự khác biệt màu da giữa anh và .
Lần này, mẹ hỏi với giọng cực kỳ cẩn thận, sợ lại “lật kèo” cú.
“ Chu Dục。” Anh cất giọng trầm thấp, dễ nghe vô cùng.
đứng bên cạnh, bắt với anh:
“Cảm ơn cậu, đã chăm sóc rất 。”
Anh siết chặt , cảm giác phần cố ý.
Chẳng lẽ trên người anh ấy gắn sẵn hệ thống gì đó, ai em gái anh thì anh đến mức hóa thành ma chấp niệm vì người đó.
Nhưng giờ đây, trái tim tôi giống viên kẹo dẻo soda hồi nhỏ thường ăn, chua chua, sủi đầy những bong bóng màu sắc rực rỡ nhưng hề cho sức khỏe.
Thật , tôi sớm biết “thời hạn vệ giả em gái” thôi.
Sự vệ quá mức với tôi, đều bắt nguồn nỗi lo sợ tôi gặp chuyện.
Cơ tôi chính khu vực an toàn quan trọng nhất anh phải vệ.
Dù sao, cần xảy sự cố liên quan đến máu hay tai nạn, nhóm máu chính bí mật lớn nhất anh phải giữ.
May mắn thay, năm qua anh đã làm rất .
Tới mức bỏ cả sở thích , gắn chặt bản thân vào tôi, rời bước.
khi tôi nói muốn xem anh chơi bóng, anh mới yên tâm dẫn tôi ngoài.
Dù bản thân hứng thú, tôi vẫn ngồi dưới khán đài vỗ , đưa nước cho anh.
Nhiều năm thế rồi, tất cả nên trở về đúng vị trí nó.
Anh nên quay lại chính .
Tôi lặng lẽ chờ đợi, biết giờ mới lấy hành lý xuống.