Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/3LGhN4B1LW
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
nên, tôi cưới cô ấy.
Trong nghiệp, cô ấy quả thật không hỗ trợ, nhưng chí ít chưa bao giờ gây thêm phiền phức.
Nhưng, con thường hay “ chuốc khổ thân”.
Khi đang sở hữu hạnh phúc, ta lại coi là điều hiển nhiên.
Ngày tháng bình lặng quá, tựa hồ thiếu đi một chút sóng gió.
Cho khi Từ Khiết Nhi một nữa xuất hiện trước mặt tôi.
Cô ta dường hối tiếc từng từ chối tôi, còn lộ rõ yêu thích.
Trong công việc, chúng tôi tìm nhiều tiếng nói chung.
Khi tiếp xúc gần gũi, một số chuyện xảy ra nhiên.
Lúc , tôi chẳng có gì sai.
Cho dù tôi là kẻ phản bội trước, nhưng tôi không cho rằng Tình có gì được tôi.
Tôi tin rằng, mình là “lựa chọn tối ưu” của cô ấy.
Cô ấy không nào tìm được một đàn ông nào xuất sắc hơn tôi.
nhà cô ấy thì tham lam tầm thường, rất dễ nắm trong tay.
Kế hoạch của tôi là: khi ly hôn, tôi vẫn có khống chế đời Tình.
Đúng vậy, cô ấy có tình nhân của tôi.
Tôi để mắt cô ấy, thì cô ấy cảm ơn, cam tâm tình nguyện.
Cô ấy yêu tôi , có rời bỏ tôi?
Tôi tin chắc, cô ấy sẽ đồng .
Mãi này, tôi mới nhận ra cơn ác mộng thực không Từ Khiết Nhi, là Diệp Thần.
xuất hiện của anh ta khiến tôi choàng tỉnh.
Tôi nhớ lại mình từng cố tiếp cận Tình.
Năm , Diệp Thần từ chối lời tỏ tình của Từ Khiết Nhi, khiến cô ta phẫn uất ra nước ngoài.
Hắn tổn thương “ tôi yêu”, nên tôi cố tình cướp đi cô gái hắn từng có thiện cảm.
, tôi đắc, cho rằng mình thắng hắn một ván.
Nhưng thực tế thì ?
Hắn chưa bao giờ để tôi mắt!
2
Tôi và Diệp Thần từng sống trong cùng một khu.
Anh ta sinh ra là tâm điểm chú , thành tích học tập vượt xa khác, nhảy lớp liên tục, việc gì cũng giỏi.
Cha mẹ tôi cũng lấy anh ta tấm gương bắt tôi noi theo.
Đối với anh ta, tôi không phục.
Tôi hắn quá “nho nhã yếu ớt”.
Đàn ông gì suốt ngày chỉ biết vùi sách, không thích vận động, không thích đổ mồ hôi?
Cho một ngày, tôi cùng bạn bè đi đánh tennis, tình cờ gặp anh ta.
Tennis là sở trường của tôi.
Có đố kỵ, tôi chủ động thách đấu, muốn kéo hắn xuống khỏi “bệ thần tượng”.
Tôi rất tin kỹ thuật của mình.
Anh ta dường nhìn thấu đồ của tôi, nhưng vẫn mỉm cười đồng .
Trận đấu bắt , ngay khi đỡ quả bóng tiên từ anh ta, tôi hiểu — mình sẽ thua.
Quả đúng vậy.
nhưng, anh ta lại còn khen tôi đánh khá tốt, phong độ nhã nhặn.
Tôi cười gượng đáp lại, nhưng trong lòng thì cực kỳ tức tối.
Tôi và hắn đều xuất sắc, nhưng tôi đứng ?
Chẳng ai thèm quan tâm “ về nhì”.
này, khi anh ta từ chối Từ Khiết Nhi, cô ta tức giận bỏ ra nước ngoài.
Tôi vẫn không hiểu nổi, rốt anh ta thích mẫu nào?
Có một thời, tôi từng hoài nghi: một thiên tài cao đại hắn, liệu có biết yêu ai không?
Hay hắn chỉ biết yêu chính mình?
Cho một , một thi, hắn đột ngột ngất xỉu, được đưa bệnh viện.
Tôi chạy , vốn là muốn xem hắn chật vật ra .
Nhưng trước mắt lại là cảnh hắn trong cơn mê man, bất giác nắm chặt lấy tay một cô gái.
là tiên, tôi một Diệp Thần yếu đuối.
Và cũng là tiên, tôi nhìn Tình — với dáng vẻ bối rối một chú nai con.
3
Diệp Thần, tôi mới thật để Tình.
Thoạt nhìn, cô ấy không kiểu mỹ nhân gây choáng ngợp. Nhưng lạ ở chỗ — càng nhìn càng dễ chịu.
Đặc biệt là khi cô ấy cười, trong trẻo, sạch sẽ, có sức lan tỏa mạnh mẽ.
Vậy nên, tôi cố sắp đặt, tạo những “tình cờ gặp gỡ”, còn giúp cô ấy bổ túc bài vở.
Tôi có cảm nhận được tình cảm ngày càng dâng cao của cô ấy dành cho mình, thậm chí chủ động theo đuổi tôi.
Mỗi ánh mắt thoáng mất mát của Diệp Thần, tôi lại có cảm giác thỏa mãn cực độ.
Không lâu , Diệp Thần biến mất khỏi vòng tròn bạn bè của chúng tôi — bởi anh ta Nam tiến để nghiên cứu AI.
Chợt lúc ấy, tôi mới nhận ra ấu trĩ của mình.
Diệp Thần vậy, học tập, sống, công việc đều có nhịp điệu riêng, không bao giờ để bản thân bị quấy nhiễu bởi những chuyện tình cảm vặt vãnh.
Lạ là, từ khi tiếp xúc với Tình, tôi chẳng còn bận tâm anh ta nữa.
Chỉ cần nụ cười của cô ấy, tâm trạng tôi liền tốt lên.
Cô ấy mơ về một tương lai có tôi trong .
Ra trường, chúng tôi thuận theo nhiên kết hôn, trở thành đôi vợ chồng tiên trong khóa.
Ban , tôi thật muốn cho cô ấy cảm giác an toàn.
Nhưng , tôi lại không được?
Có , rốt tôi vẫn chịu ảnh hưởng từ cha mẹ, xem thường việc cô ấy không giúp ích cho nghiệp của tôi.
Có , quá chắc chắn tình cảm thiên lệch của cô ấy dành cho tôi, nên tôi mới dám ỷ lại, coi là đương nhiên.