Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/60HumWEo8w

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 1

Bà ngoại mất rồi.

Cậu cả đề nghị tổ chức một tang lễ thật long trọng.

Cậu hai chọn bà phần mộ tốt .

Dì út thì mời cả đội kèn trống giỏi làng.

Đám tang được tổ chức vô cùng linh đình, cả làng ai cũng khen bà tốt . Dù mẹ tôi chẳng gì, nhưng bà vẫn ba con hiếu thảo, biết lo toan, để bà được đi một cách vẻ vang, nở mày nở mặt.

Họ , bà ngoại định sẽ phù hộ cậu cả, cậu hai và dì út, để họ được sự như ý, bình an may mắn.

Ngay hôm , tin cậu cả trúng ba ở quán xổ đầu làng lan đi khắp nơi. Ai cũng bảo do cậu hiếu thảo, nên được bà ngoại phù hộ đường tài vận hanh thông.

Cậu hai vốn định ngay hôm thành phố việc, cũng tức tốc thay đổi lịch trình. Cậu mộ bà ngoại, vàng mã suốt một ngày trời. , cậu quyết định ở lại quê thêm vài hôm.

Dì út lạ, bèn lén nhờ dò hỏi tin tức. Lúc dì mới vỡ lẽ, anh họ thi mãi ba năm không đỗ của tôi… ngay khi cậu hai vàng mã xong, nhận được tin báo đỗ nghiên cứu sinh.

Dì út ghen tị đến mức mắt long sòng sọc.

Đêm , dượng út, trước nay vẫn luôn miệng chê bai nhà ngoại nghèo quê, bỗng lái một chiếc xe tải nhỏ về. Thùng xe trống không được chất đầy ắp vàng thỏi.

Mẹ tôi bảo, vàng mã ấy đáng giá cả chục nghìn .

Chưa đầy hai hôm , tin tức từ thành phố truyền về. Căn nhà cũ nát mà dượng út chờ đợi suốt bốn, năm năm vẫn chưa động tĩnh gì, nay được cộng đồng cư dân dán một chữ “Giải tỏa” to tướng. Nhà cũ dỡ, cả nhà liền qua một đêm hóa thành phú ông.

Biết được dì út lén lút cả vàng mã, cậu cả và cậu hai ghen tị đến phát điên.

Cậu cả đứng trước mặt mọi , chửi mắng thím cả: “Lẽ lúc nhiều hơn, đằng bà cứ không chịu . Có mẹ phù hộ, sao tôi có thể chỉ trúng có ba , ít cũng ba ngàn chứ.”

Thím cả bĩu môi: “ thêm lần nữa chẳng được rồi sao?”

Mấy họ bàn nhau góp tiền mua vàng mã.

Mẹ tôi ngập ngừng nhìn tôi. “Mẹ mấy trăm trong túi, hay là mình cũng một ít?”

Trong bốn anh chị em, nhà tôi là nghèo .

Tôi không đồng ý.

Dì út hay , liền kéo cậu hai chỉ vào tôi : “Chị ơi, tuy mẹ không thương chị, đến nằm mơ báo mộng thế cũng chẳng nghĩ đến chị. Nhưng chị cũng may mắn , được rồi. Thế mà chị lại lời con gái ngốc của chị, không thêm vàng mã mẹ, bánh từ trên trời rơi xuống cũng chẳng đến lượt chị đâu.”

tốt đến mức, ngay cả mấy anh chị em họ lâu năm không gặp cũng kéo về hết. Giờ thì họ đang nhìn tôi cợt đấy.

Anh họ con nhà cậu cả phá : “Dì út ơi, dì với nó gì? Đồ nhà quê ngốc nghếch, cả đời chỉ có công ăn lương thôi.”

Dì út khinh khỉnh : “Đều là chị em cả, đợi nhà dì phát tài, dì sẽ mời chị và con bé đến nhà dì bảo mẫu.”

Lời họ khó quá.

Mẹ tôi sợ tôi buồn, khuyên tôi đừng chấp nhặt với họ.

“Mẹ, mẹ không con ngốc sao? Không sợ bỏ lỡ cơ hội đổi đời à?”

Mẹ tôi khổ một tiếng. “Mẹ không có cái !”

Tôi lạnh. “ ta đúng là không có cái .”

3

Ba nhà cậu cả, cậu hai và dì út tốn không ít tiền. Họ mua sạch vàng mã của tất cả các cửa hàng đồ cúng quanh làng. Dượng út chi mười để tìm nhà sản xuất, đặt mua hẳn một lô vàng mã khổng lồ.

Cậu cả quỳ trước mộ bà ngoại, vàng mã lẩm bẩm: “Mẹ ơi, phiền mẹ hỏi giúp quỷ sai xem giải đặc biệt là bao nhiêu? Giải thưởng tích lũy ba ngàn rồi, con trai mẹ có được sung sướng hay không, tất cả trông cậy vào mẹ đấy.”

Thím cả thì sốt sắng cắm hương con gà quay cúng. “Mẹ ơi, đây là gà quay mẹ thích . hôn nhân của cháu trai mẹ chưa đâu vào đâu, nếu có thể lấy được con gái của một vị cục trưởng thì tốt biết mấy. Nó là cháu đích tôn của nhà họ Trương, tương lai hưng thịnh của nhà họ Trương đều trông cậy vào nó, mẹ định cố gắng hết sức đấy nhé.”

Tôi đến chừng , đây là lần đầu tiên thím cả với bà ngoại khách sáo đến vậy.

Anh họ bây giờ đang việc ở một công ty . đối tượng anh ấy thích là bạn học thời đại học, mà cô gái lại là con gái của một vị cục trưởng trong thành phố tôi.

Cậu cả chưa lải nhải xong, cả nhà cậu hai nhào tới. “Anh cả, anh chậm quá, đến lượt em rồi.”

Cậu cả bất mãn lườm cậu hai một cái. “Vội cái gì mà vội? Vội đi đầu thai à.”

cậu hai lấy một nén hương dài cao như cột chống trời, mặt cậu cả tối sầm lại.

Cậu hai hì hì. “Nhớ mẹ quá, muốn với mẹ thêm vài câu.”

Tùy chỉnh
Danh sách chương