Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Lý Tình Tình run rẩy, giọng the thé chất vấn.
Lâm Tường nằm phè ghế tắm nắng, đưa vuốt ngược tóc .
Bộ dạng như vừa được thỏa mãn xong:
“Lệ Tuấn c.h.ế.t , từ giờ tao là thuyền trưởng.
“Người cá ngon thật, tao chưa chơi đủ.
“Cứ tiếp tục trôi giữa vài ngày nữa, tính quay lại !”
Lý Tình Tình giận dữ bước lên lý luận:
“Dựa vào đâu mà anh thuyền trưởng? Tôi bên cạnh Lệ Tuấn bao năm nay, coi như nửa bà chủ của công ty!
“Thẩm , nghe tôi, lập tức lái tàu quay về!”
Nghe vậy, Lâm Tường bật cười ha hả:
“Bà chủ? Cô nhắc lại lần nữa xem?
“Chỉ là một gà miễn phí, tưởng mình là món ngon à?
“Cô không biết, Lệ Tuấn thường xuyên gửi các clip của hai người vào nhóm anh em của tụi tôi.
“Hai nốt ruồi dưới háng cô, tôi thấy rõ mồn một.”
Lý Tình Tình thét lên lao vào Lâm Tường.
Trong cơn cuồng loạn, cô tiện vớ lấy cây gậy bóng chày đặt ở góc, vung lên bổ vào đầu .
“Mày điên à?”
Người cá lùng liếc Lý Tình Tình.
đó, từ người Lâm Tường trượt , đúng lúc đưa d.a.o gọt trái cây vừa dùng để gọt táo.
Lâm Tường hiểu ý, cúi người tránh cây gậy bóng chày.
Ngay khoảnh khắc Lý Tình Tình lao tới gần, đ.â.m thẳng d.a.o vào cổ họng cô .
“Khụ… khụ…”
phun xối xả như suối.
Cô không nói được lời nào, chỉ tiếng phun m.á.u rùng rợn.
Tôi sợ đến cứng đờ người.
Xem phim thấy người c.h.ế.t là một .
Chứng kiến cảnh g.i.ế.c người tàn bạo ngay trước — lại là khác.
Lâm Tường rút d.a.o , m.á.u tươi lại phụt ào ạt.
hào hứng lau m.á.u bám lưỡi d.a.o lên khuôn mặt trắng bệch của người cá.
Lau một lúc, hứng thú lại trỗi dậy.
bế ngang người cá lên, định mang về phòng .
Trước khi đi, không quên ngoái lại quẳng tôi một câu:
“ đĩ , quăng luôn đi.”
4
Chỉ vài phút , đồng tử của Lý Tình Tình giãn , cơ thể cứng. Vũng m.á.u đỏ sẫm bao quanh cô ấy, tôn lên vẻ trắng trẻo, thuần khiết của cô.
Tôi không khỏi nhớ lại, ngày đầu tiên nhập học đại học, khi thấy Lý Tình Tình trong chiếc váy trắng, tôi yêu cô ấy từ cái đầu tiên. Nhưng đó chỉ là ảo tưởng không đáng của một thằng nhà quê nghèo khó. Rất nhanh, thành phố lớn dạy tôi bài học thực tế nhất.
Khi tôi đến thư viện sớm để giúp Lý Tình Tình giữ chỗ, cô ấy lại đang ngồi ở ghế phụ chiếc Ferrari, uốn éo người. Tuy nhiên, điều không thể trách cô ấy. Ai lại muốn đối đầu với tiền bạc chứ?
Tôi bước tới, khép Lý Tình Tình lại, kéo chân cô ấy, lôi vào tủ hai cánh trong phòng khách của du thuyền. đó, tôi quỳ boong tàu, tỉ mỉ lau sạch vết m.á.u bằng giẻ lau.
Ném xác , tôi không được. Bây giờ tôi chỉ muốn lên bờ, về nhà. Gia đình vẫn đang đợi tôi. Người là do Lâm Tường giết, không liên quan gì đến tôi.
Trong phòng khoang tàu vẫn tiếng động. Vì vậy, việc tôi lén lút giấu xác không Lâm Tường phát hiện.
Lại qua hơn nửa ngày, cửa phòng cuối cùng được mở lần nữa. Lâm Tường khoác áo sơ mi hoa, để lộ cơ bắp săn chắc bên trong. hét vào tôi: “Thẩm ! Tao đói , kiếm gì đó ăn đi.”
“Được.” Tôi kéo tủ , lấy chiếc bánh pizza đông đầu Lý Tình Tình. Quay hai vòng trong lò vi sóng, kèm theo bia , mang vào phòng chính.
Mặc dù chuẩn tâm lý từ trước, nhưng khi tôi bước vào căn phòng , vẫn dọa giật mình. Chỉ thấy người cá trói hai , treo đèn chùm. Đuôi cá màu xanh đậm rủ thẳng , lắc lư qua lại theo gió . kỹ hơn khuôn mặt người cá, đánh đến biến dạng, tím bầm sưng phù. Mái tóc dài đen nhánh vốn bồng bềnh, giờ rụng tả tơi, để lộ nhiều mảng da đầu trắng bệch. thể hình dung, mái tóc là do tên khốn trực tiếp giật cả da đầu . dưới, khắp người nhiều vết roi, m.á.u thịt lẫn lộn.
Tôi run rẩy hai , vội đặt thức ăn lên tủ đầu giường. Nhấc chân chỉ muốn nhanh chóng rời đi. Không ngờ, cổ lại Lâm Tường giữ lại. “Thẩm , hồi đại học, quan hệ của hai chúng không tệ. Lê Tuấn và Lý Tình Tình đột nhiên đều chết, về phải giải thích thế nào đây?”
Phỉ nhổ. Ai là anh em với mày. Trước đây, ngoài việc thu tiền bảo kê, tôi với Lâm Tường chưa từng nói được mấy câu. Nhưng tôi hiểu ý , nuốt một ngụm nước bọt. Khô khan trả lời: “Hai người họ là do tai nạn rơi , không liên quan gì đến chúng .”
Lâm Tường cười, ngửa đầu uống một ngụm bia: “Thằng nhóc mày khá thông minh đấy. Chờ lão tử chơi chán điếm , mày mượn hai lần.”
Tôi cố nén cảm giác ghê tởm trong lòng. Không nói gì, rời khỏi phòng.
Nửa tiếng , dưới tầng lại bắt đầu ồn ào. Tôi nằm chiếc giường nhỏ trong phòng tầng hai, nhắm giả vờ . Không sợ mọi người chê cười, tôi từ nhỏ yếu đuối, sức khỏe không tốt. Gặp thể trốn thì trốn. Chỉ mong Lâm Tường thể sớm hạ hỏa, quay về nhà.
Đáng tiếc, tôi vừa mơ màng , tiếng đập cửa dữ dội đánh thức. “Thẩm ! Thẩm ! Dậy nhanh lên!” Tôi dụi , ngồi dậy xỏ giày: “Lại sao nữa?” “Cá mập, rất nhiều cá mập vây quanh chúng !”