Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9fAnKCZL1C
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Thằng em họ tôi có một cô bạn gái yêu nhau đã nhiều năm.
lúc chuẩn đính hôn giữa hai người lại xảy ra chút mâu thuẫn, cô nhất quyết không chịu để ý cậu nữa.
Trùng hợp là cô sống cùng khu chung cư với tôi.
Để dỗ bạn gái, em họ tôi suy hồi lâu, cuối cùng quyết định mở một quán mì ngay dưới lầu, lấy cớ tạo ra nhiều cuộc gặp tình cờ hơn.
Tôi chỉ đây là kiểu trò chời tình thú giữa đôi trẻ.
Vả lại vì là quán mới khai trương, tôi thân là chị họ, tất nhiên phải qua ủng hộ rồi.
Chỉ là tôi không ngờ…
Vị trí quán mì cậu lại nằm ngay đối diện với quán tôi hay ăn.
Thành ra khi bước vào quán em họ, tôi lại thấy hơi… chột dạ.
Dù suốt ba tháng , tôi ăn ở quán kia đủ ba bữa một ngày, thậm chí từng bỏ sót. quán còn hay tặng kèm đồ ăn vặt và đủ kiểu ưu đãi cho tôi.
Tôi với ông quán đó cũng xem đã thân thiết lắm rồi.
Giờ đổi sang ăn ở quán khác, tôi tự nhiên thấy kẻ đã… phản bội tình cảm bấy lâu vậy.
Nhưng tôi cũng không nhiều.
Cứ thế vào quán em họ, nghe tiếng “Chào mừng quý khách” vang từ loa ở cửa, rồi thấy cậu từ bếp vội vã chạy ra, cả người ướt sũng.
Trời nóng thế này, cậu chỉ mặc một chiếc áo thun trắng mỏng.
Giờ áo ướt dính sát người, gần trong suốt, để lộ bụng ẩn hiện.
Thấy tôi tới, cậu lập tức mời ngồi:
“Ống nước trong bếp vỡ, nước b.ắ.n ướt hết người em. Thợ cũng vừa sửa xong, chị đợi một chút để em nấu cho chị một bát mì rồi ghé qua chị thay đồ nha.”
Nói xong câu đó, cậu lại chui tọt vào bếp.
tôi và cậu vốn thân thiết từ nhỏ, cùng lớn một nơi, nên em họ nắm khá rõ sở thích tôi. Tôi không cần nói gì, cậu cũng biết tôi thích ăn món mì nào.
Ngồi chờ ở bàn, tôi chống cằm, theo thói quen liếc sang quán mì đối diện.
Không biết hôm … anh có ở đó không.
Đang bỗng một bóng người cao lớn bước vào, che khuất tầm tôi.
“Ủa Cảnh Trì? anh lại tới đây?”
rõ người trước mặt, tôi chợt thấy tim hụt một nhịp.
Dù gần đây tôi toàn ăn ở quán anh, giờ bắt gặp trong quán khác, cảm giác đúng là… ngượng ngùng.
Anh giữ vẻ mặt bình thản, đôi mắt đen sâu thẳm dừng lại trên người tôi:
“Ba anh nói hôm em muộn, sợ có chuyện gì, nên bảo anh ra trước cửa quán đợi.”
Không biết anh tới điều gì, đôi mày khẽ nhíu, ngập ngừng một chút mới tiếp:
“Rồi anh thấy em kẻ trộm, từ khu chung cư ra, thẳng tiến vào quán mì mới mở này, chẳng thèm ngoái lại anh lấy một lần.”
Nói xong, anh đảo mắt một vòng quanh quán em họ tôi.
là vẻ thản nhiên đó:
“Nghe nói lúc sửa sang, ba anh có trò chuyện với quán. Cậu vừa tốt nghiệp đại học, dáng người cũng rất khá.”
Tôi gật đầu. Đúng là em họ vừa tốt nghiệp, lại từng là sinh viên trường thể thao, dáng công nhận chuẩn thật.
Chỉ có điều… anh lại chú ý vào điểm này?
Không lẽ thái độ lạnh nhạt với tôi bấy lâu không phải là do tôi… mà là vì anh vốn không thích con gái?
Ý đó khiến lòng tôi chùng xuống.
Nhưng kịp nói gì, Cảnh Trì đã thay đổi vẻ mặt, chậm rãi tôi, giọng trầm thấp:
“Thế nào, này cũng cho khách bụng à?”
Cảnh Trì là con trai ông quán mì cạnh.
Ngoại hình khỏi nói, đẹp trai ngời ngời.
Nhưng tính cách lại lạnh lùng, dù đã quen nhau ba tháng, tôi hầu thấy anh cười bao giờ.
Lời nói cũng ít mức đáng thương.
Phần lớn thời gian là tôi vừa ăn vừa buông câu tán tỉnh sến súa.
Đa số lúc , Cảnh Trì sẽ giữ im lặng.
Thỉnh thoảng, anh chỉ ngồi đối diện, hỏi tôi làm để tôi chịu im miệng, vì anh thấy tôi ồn.
Về điểm này, tôi và thằng em họ thật giống nhau, cả hai đều có “gen l.i.ế.m chó”.
Tôi cười tươi hỏi:
“Cho em biết tên anh .”
Ban đầu, tôi chỉ muốn biết tên thôi.
đó, lại muốn biết cả chiều cao, cân nặng, sở thích, và quan trọng nhất là tình trạng yêu đương.
Khi biết anh còn độc thân, tôi vui mừng mức nói thêm cả một rổ câu tán tỉnh nữa.
Thế nhưng anh chẳng để tâm, khiến tôi có chút nản, thậm chí từng muốn bỏ cuộc.
Còn vụ “ bụng” mà anh nói?
Hoàn toàn là ngoài ý muốn.
Hôm đó, tôi đang ăn trưa ở quán mì anh, bỗng có một gã biến thái chỉ mặc mỗi quần đùi bước vào.
lao thẳng chỗ tôi.
Khi tôi còn đang sững , đã nắm lấy tay tôi đặt bụng , một bụng tròn vo sắp sinh, lại còn bóng nhẫy mỡ.
cười ghê tởm, ép tay tôi ấn vào:
“ từng đàn ông đúng không? Để tao cho mày thêm chỗ này…”
Rồi… Cảnh Trì đ.ấ.m cho một trận.
Tôi cũng đá cho phát.
đó, ông báo cảnh sát, giao kẻ biến thái cho họ, còn Cảnh Trì đưa tôi rửa tay.
Trong lòng thấy ghê tởm, tôi không ngừng cọ tay bằng xà phòng.
Vừa cọ vừa lẩm bẩm:
“Ghê quá… chắc tay này không thể giữ lại được nữa.”
Nước mắt tôi khi đã lưng tròng.
Đúng lúc đó, Cảnh Trì người im lặng cạnh bất ngờ nắm lấy cổ tay tôi, vén áo , đặt tay tôi bụng .
Anh hỏi:
“Còn thấy ghê không?”
Tôi lắc đầu lia lịa.
Ờm… phải tả nhỉ?
Vừa cứng vừa mềm, đàn hồi cực đã, lại đầy sức mạnh.
Trong khoảnh khắc , tôi hoàn toàn quên mất uất ức vừa rồi, run run đưa tay trái ra:
“Tay này cũng chạm rồi.”
Rồi… Cảnh Trì bảo tôi mau , sợ không kìm được, mà ra tay đánh tôi một nữ lưu manh này.
Tôi ghé sát mặt:
“Anh nhớ đánh nhẹ giùm nha”
Từ đó, ánh mắt anh tôi càng đầy đề phòng.
ngày , tôi đều đặn tới quán mì anh.
Có lẽ vì chuyện lần trước, ông thấy áy náy, nên mỗi lần đều cho phần rất nhiều, và hễ Cảnh Trì có ở đó là bắt anh ngồi đối diện để “bảo vệ” tôi.
Vừa ăn vừa ngắm trai đẹp, đúng là quá ngon miệng.
Hại tôi một tuần tăng hẳn ba ký.
đó, tôi còn nói đùa là tay được “thanh tẩy” hoàn toàn, hỏi có thể bụng thêm lần nữa không.