Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/VwhsbeRll

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 4

Tôi rụt rè giơ tay lên: “Hai anh …”

“Có ?” hai lúc đáp lại.

vậy trời, ăn ý kiểu vô dụng này lại tăng thêm rồi.

“Hay là… chút ? 8 phút trôi qua nhanh đó.”

vài câu đỡ ngại hơn là ngồi im lặng như thế này.

[ Tâm: Đáng thương, yếu đuối lại bất lực.]

[Đúng kiểu tôi mỗi lần phải dè dặt sếp .]

Nhắc đến thời gian, sắc mặt hai người kia mới dịu chút xíu.

Tôi chủ động khuấy động không khí: “ Điềm Điềm ơi, em là fan của đó. Bộ phim truyền hình gần đây của , em coi mỗi ngày luôn.”

“Thật không?” Điềm vô thức mỉm , rõ ràng là rất vui.

“Giả đó.” Chúc Thanh An liếc tôi một cái, “Không phải em em là fan của anh sao?”

Trời ơi…

Tiếng lòng của Chúc Thanh An lại vang lên: [ gái! Anh ngay là em thay lòng đổi dạ , trái tim anh vỡ vụn ngay tại chỗ.]

Có cần nghiêm trọng vậy không?

Một người hoạt động giới điện ảnh, một người giới truyền hình.

Hơn nữa… đến giới tính cũng khác nhau !!!

Ngay sau đó, màng nhĩ tôi suýt thì nổ tung vì loạt câu lẩm bẩm đầu của Chúc Thanh An:

[Anh cũng có lòng tự trọng ! Em không dỗ dành anh một chút sao?]

[Giả vờ một tí cũng , có cần phũ thế không? .]

[Thôi kệ, lòng anh tan nát rồi.]

Cuối tôi không nhịn nữa, bật thành tiếng.

Chúc Thanh An ngoài mặt vẫn nghiêm túc: “Buồn à?”

“Không có đâu.” Tôi vội vàng lắc đầu, sợ làm tổn thương lòng tự trọng của anh .

Anh lườm tôi một cái, không , nhưng lòng lại tiếp tục lẩm bẩm:

[Vậy thì cái ?]

[Chẳng lẽ nghiêm túc , dữ sao?]

[ Tâm, đồ ngốc! Bao giờ em mới nhìn thấu vẻ ngoài lạnh lùng này để thấy trái tim nóng bỏng của anh đây, .]

Tôi nhìn sang, Chúc Thanh An vẫn ngồi ngay ngắn, mặt lạnh như tiền.

Đúng là không nhìn ra nổi sự “nóng bỏng” nào .

Nhưng tôi vẫn giữ thể diện anh : “Phim của anh Chúc thật sự rất hay, em từng bao trọn rạp nữa cơ. Điềm Điềm diễn xuất cực ngầu, đồ lưu niệm em cũng mua hết rồi! lại, em là người hướng nội, ít , hơi nhạt nhẽo một chút.”

”, Tâm thầm nghĩ: “Yên tâm , miệng em kín , tuyệt đối không lộ hai người là cặp đôi đâu. Nhưng nếu ghép cặp em thì xin phép từ chối nhé.”

Điềm mỉm nhẹ: “Em gái thường ngày thích làm ?”

Tôi toát mồ hôi hột. Câu này lúc nãy Chúc Thanh An cũng hỏi, tôi chưa kịp trả lời thì hết giờ rồi.

Đang định mở miệng thì Chúc Thanh An đã nhanh nhảu đáp thay: “Xem anime, chơi game.”

Tôi sửng sốt. Sao anh ?

Bình luận trên màn hình cũng ngạc nhiên không kém.

[Không thể nào! Sao Chúc Thanh An lại sở thích của Tâm?]

[Không ai đồn à? Vậy để tôi mở bát nhé: Chắc Chúc Thanh An thích Tâm thật rồi.]

[Cuối cũng có người ra! Tôi chính thức giương cao ngọn cờ couple An Tâm đây! Từ lúc Chúc Thanh An xuất hiện, ánh mắt chưa rời khỏi Tâm một giây nào.]

[Các người xem chương trình bằng kính lúp à? Tôi lại thấy người để ý Tâm là Điềm mới đúng chứ!]

“Ồ, cũng nắm sở thích giới trẻ dữ , tôi cứ tưởng đàn anh Chúc là kiểu người cổ hủ cơ đấy.” Điềm liếc nhìn Chúc Thanh An, giọng không mấy thân thiện.

Chúc Thanh An mặt không biến sắc: “Xin nhường.”

Nhưng lòng thì đang tự đắc:

[ Điềm, đừng hòng tranh tôi! Tôi dùng kính hiển vi soi từng dòng Weibo của đấy, không có cửa đâu.]

người tôi như hóa đá.

Là người ít nổi bật, mỗi bài đăng của tôi nhiều cũng chỉ vài trăm bình luận, dù tôi đăng Weibo rất thường xuyên. Từ mấy trào lưu, , game đến mấy lặt vặt cuộc sống, tôi đều chia sẻ hết.

Thỉnh thoảng tôi vào nhóm chat của fan để tám họ nữa.

Ai ngờ … Chúc Thanh An lại theo dõi tôi!

Thì ra, cái “mờ nhạt” tôi luôn nghĩ là lớp vỏ an toàn, lại chẳng che chắn .

Tôi vội vàng đổi chủ đề: “Hai anh ơi, xong việc rồi có đâu thư giãn không ạ?”

Chúc Thanh An trả lời tự tin, như thể đã trước câu hỏi: “Nếu nghỉ ngơi, tôi xem thử núi tuyết ở Tân Cương.”

lòng anh thì đang hí hửng vẫy đuôi: [Mau khen tôi ! Có phải bất ngờ không? Nơi tôi đến lại trùng khớp ghê!]

Không có đâu, chỉ thấy kinh ngạc thôi.

Điềm mỉm : “ một thì buồn , em gái Tâm có chơi không?”

Chúc Thanh An lập tức nổi điên lòng:

[ ta chơi không đẹp hết!]

[Tại hiền, không tính trước một bước. độn thổ luôn rồi.]

Tôi đưa tay che miệng nhịn , rồi gật đầu: “ ạ, có Điềm Điềm thì vinh hạnh em .”

Tiếng lòng của Chúc Thanh An:

[Trời ơi đừng hỏi! Hỏi là tim tôi nát rồi!]

[Sự thật chứng minh, đắc ý dễ quên . Phải đổi chiến thuật gấp, không là vợ yêu bị người khác cướp mất!]

Tùy chỉnh
Danh sách chương