Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/60HumWEo8w
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Sau ngày ly hôn, cuộc sống của tôi chìm vào bóng tối. Căn bệnh quái ác càng ngày càng tàn phá cơ thể tôi. Tôi bắt những đợt hóa trị, xạ trị đầy đớn và mệt mỏi.
Những buổi sáng thức dậy, tôi thấy tóc mình rụng từng mảng lớn trên gối. Da dẻ trở nên xanh xao, vàng vọt. Tôi không còn nhận ra mình trong gương nữa.
Thu An duy ở bên tôi trong suốt thời . ấy bỏ dở công việc, dành toàn bộ thời để chăm sóc tôi. ấy nấu ăn, đưa tôi đi viện, và lắng nghe tôi khóc trong những đêm dài.
“Minh Thư, phải cố gắng lên.” Thu An nắm c.h.ặ.t t.a.y tôi. “ không được bỏ cuộc. Trần Khải… anh ấy sẽ lòng lắm nếu biết như thế này.”
Tôi chỉ lắc , nước lăn dài. “Anh ấy sẽ không biết đâu An An. Anh ấy sẽ nghĩ tôi một kẻ ham giàu chê nghèo, một kẻ độc ác đã bỏ rơi anh ấy khi anh ấy khó khăn.”
Tôi cố gắng che giấu mọi thứ khỏi anh. Tôi không muốn anh phải thương hại tôi, không muốn anh phải gánh vác thêm bất cứ gánh nặng nào. Tôi muốn anh được tự do, được sống một cuộc đời mới.
Tin tức Trần Khải thỉnh thoảng lọt tai tôi qua báo chí, truyền hình. Anh bắt gặt hái được những thành công lớn. Công ty anh phát triển vượt bậc, anh trở thành một kiến trúc sư nổi tiếng, được biết .
Tôi nhìn những bức ảnh của anh trên tạp chí, anh trông trưởng thành , mạnh mẽ . Nụ của anh rạng rỡ, trong ánh anh, tôi thấy một nỗi buồn ẩn giấu.
Tôi biết, anh chưa quên được quá khứ. Anh còn hận tôi. Và điều , dù đớn, cũng khiến tôi cảm thấy nhẹ nhõm phần nào. Ít , anh đã không bị tôi hủy hoại.
Thu An thường xuyên cập nhật tin tức anh tôi. ấy những dự án lớn của anh, những giải thưởng anh nhận được. Tôi lắng nghe, vừa tự hào, vừa xót xa.
“Anh ấy giỏi thật đấy, Minh Thư.” Thu An . “ xem, anh ấy đã trở thành ngôi sao hạng A rồi. Ai cũng ngưỡng mộ anh ấy.”
Tôi chỉ mỉm , đôi rưng rưng. Tôi biết anh đã phải nỗ lực rất để được ngày hôm nay. Anh xứng đáng tất những gì anh đang .
Rồi một ngày, tôi nghe tin anh bạn gái mới. Một nữ minh tinh nổi tiếng, xinh đẹp và tài năng. Họ xuất hiện nhau trên các mặt báo, trông rất xứng đôi.
Tim tôi nhói lên một cái, tôi cố gắng tỏ ra bình thản. “Tốt quá rồi.” Tôi Thu An. “Anh ấy xứng đáng được hạnh phúc.”
Thu An nhìn tôi đầy lo lắng. “ không sao chứ Minh Thư?”
“Tôi không sao.” Tôi gượng . “Tôi đã chuẩn bị tinh thần việc này rồi mà. Anh ấy cuộc sống mới, tôi cũng nên tìm thấy sự bình yên riêng mình.”
sâu thẳm trong lòng, tôi . vì anh đã quên tôi nhanh vậy, vì tôi không thể ở bên anh để chia sẻ niềm hạnh phúc .
Căn bệnh ngày càng nặng, tôi biết mình không còn thời . Tôi bắt nghĩ những điều mình muốn làm, những mình muốn .
Tôi muốn anh biết sự thật. Tôi không muốn anh phải sống mãi trong sự thù hận dành tôi. Tôi muốn anh biết rằng, dù tôi đã rời bỏ anh, tình yêu của tôi dành anh chưa bao giờ thay đổi.
Tôi bắt quay những video trăn trối của mình. Mỗi video một nhắn nhủ, một kỷ niệm, một xin lỗi, và một chúc phúc.
Tôi muốn anh nhìn thấy tôi trong những ngày đời, muốn anh biết tôi đã chịu đựng những gì. Tôi muốn anh hiểu rằng, tôi không phải kẻ ham giàu chê nghèo, mà một phụ nữ bị mắc kẹt giữa sự sống và cái chết.
Thu An duy biết những video này. ấy đã khóc rất khi tôi nhờ ấy đăng tải chúng vào đúng ngày giỗ của tôi. ấy muốn tôi sống, tôi biết, thời của tôi đã hết.
“An An, phải hứa mình.” Tôi nắm c.h.ặ.t t.a.y ấy. “Những video này, phải đăng đúng ngày. Đừng sớm , đừng muộn .”
“Và phải giải thích anh ấy, tất mọi chuyện.” Tôi nhìn vào Thu An, ánh đầy khẩn cầu. “ phải anh ấy biết, tôi đã yêu anh ấy nhường nào.”
Thu An gật , nước giàn giụa. “Mình hứa mà, Minh Thư. Mình sẽ làm tất những gì muốn.”
Tôi mỉm . nụ thanh thản của tôi trong suốt thời dài. Tôi đã hoàn thành tâm nguyện của mình. Tôi đã sẵn sàng đối mặt cái chết.
Những ngày , tôi sống trong sự bình yên lạ. Tôi không còn sợ hãi nữa. Tôi chỉ mong Trần Khải sẽ hiểu, và sẽ sống thật hạnh phúc.
Tôi đã hy sinh tất , hy sinh mạng sống của mình, để anh thể một tương lai tốt đẹp . Và tôi tin, anh xứng đáng điều .
Tôi đã từng mơ một ngôi nhà nhỏ vườn cây, tiếng trẻ thơ anh. Giờ đây, giấc mơ đã vỡ tan. tôi tin, anh sẽ xây dựng một ngôi nhà lớn , đẹp , một phụ nữ khác.
Và tôi sẽ luôn dõi theo anh, từ một nơi rất xa. Tình yêu của tôi dành anh, nó sẽ không bao giờ chết. Nó sẽ sống mãi trong những ký ức, trong những trăn trối của tôi. nhắn nhủ của một vợ, gửi chồng ấy yêu , dù đã phải rời xa mãi mãi.