Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/10t3CFo17o
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
4
“Bịch!” Ta sợ mức quỳ rạp đất.
Phố xá vốn náo nhiệt bỗng lặng ngắt như tờ.
Cùng Dương Hạo Phong hồi kinh lần còn có mấy đồng liêu, là bạn nối khố từ nhỏ hắn.
Thấy hắn dắt một nữ đang mang thai , ai nấy chen chúc trước cổng , rõ ràng là để hóng chuyện.
Ta vừa quỳ , Dương Hạo Phong sững người, trắng bệch.
hoảng hốt chạy ta đỡ ta dậy, giọng ta run rẩy lo lắng:
“Phu , người… người làm sao vậy?”
Tay ta mềm mượt nhưng lạnh toát như rong rêu dưới đáy hồ.
Vừa đụng , toàn thân ta nổi da gà.
mẫu sát!
Đây chính là mẫu sát được nhắc sách!
Tương truyền nếu một nữ mang thai c.h.ế.t oan, chôn đúng nơi tụ âm nuôi xác, t.h.i t.h.ể sẽ không phân huỷ hóa thành mẫu sát cực kỳ hung hiểm.
mẫu sát c.h.ế.t oán niệm, sát khí bốc tận trời, mỗi ba ngày bắt buộc phải thấy máu.
thứ kiêng kỵ nhất loại quỷ sát , chính là người khác nhìn thấu chân tướng.
Nếu để biết ta có thể nhìn ta là gì… người tiên mất mạng sẽ là ta!
Nghĩ đây, ta chỉ muốn g.i.ế.c c.h.ế.t Dương Hạo Phong cho xong!
Cái đồ c.h.ế.t tiệt , tìm tiểu thiếp thì thôi , còn rước một con mẫu sát?!
5
“Khụ khụ, phu ?”
Dương Hạo Phong húng hắng ho, kéo ta đang c.h.ế.t lặng vì sợ hãi, trở thực tại.
Ta vịn tay , gắng gượng nặn một nụ cười còn khó coi hơn khóc:
“Tạ ơn cô nương cứu mạng tướng quân ta, cũng chính là cứu một họ Dương.”
“Các người còn đứng đó làm gì? Mau quỳ tạ ơn !”
Đám người theo sau ta lập tức “rầm” một tiếng quỳ .
Còn đám người theo Dương Hạo Phong thì ngây như phỗng:
“Dương huynh, đại tẩu huynh thật là rộng lượng đức hạnh quá thể!”
Không thấy được trò hay để xem, đám người nọ đành thất vọng bỏ , vừa vừa không quên khen ta hết lời.
Nói nào là “rộng lượng, hiền hậu”, là “gương mẫu phu quyền quý” v.v…
Dương Hạo Phong rõ ràng cũng ngạc nhiên lắm:
“Vân Hòa, thật sự không giận sao?”
Thấy ta không đáp, hắn xán ta, cười nịnh nọt nắm lấy tay ta:
“Ta biết ngay , Vân Hòa ta là người rộng lượng nhất! , sau trông cậy hết quản lý rồi!”
“… ?”
óc ta hoàn toàn trống rỗng, hắn nắm tay dắt qua cổng , mới sực nhớ một câu sách:
“ mẫu sát nhập môn, không còn ai sống.”
Ta quay phắt , chỉ thấy từ lúc nào, lúc đang ngoan ngoãn cúi đứng sau lưng ta.
Xong rồi, rồi…
Gặp mẫu sát, ba ngày phải thấy máu. Bảy ngày có người khiêng quan.
Nữ c.h.ế.t oan, nam c.h.ế.t dữ.
Không quá một tháng, mất mạng.
6
Thấy sắc ta khác lạ, Dương Hạo Phong liền ho khan hai tiếng, lấy lòng kéo nhẹ tay áo ta:
“Vân Hòa, thôi, chúng ta viện , sai bếp nhỏ chuẩn ít món ngon nhé.”
Ta không chút biểu cảm quay nhìn hắn, toàn thân run lên lần nữa.
Vừa rồi tâm trí đặt ả , căn bản không để ý kỹ Dương Hạo Phong.
Ta giật mạnh tay , xoay người, giơ tay cào hắn hai cái:
“Ăn ăn ăn! còn mũi ăn nữa à! Vừa rồi ở ngoài ta nể , thật sự cho là ta dễ nuốt sao?!”
Dương Hạo Phong chưa kịp phản ứng, ta cào hai vết móng tay dài.
Hắn luống cuống đưa tay lên che :
“Lạc Vân Hòa, là nữ điên rồi! Mau dừng tay! Nếu còn không dừng, ta sẽ đánh trả đó!”
“Ai da, tướng quân, tướng quân thương rồi…”
vừa đau lòng vừa lo lắng, luýnh quýnh chạy vòng quanh Dương Hạo Phong, dáng vẻ như thể muốn chịu đau thay hắn.
Ta hậm hực thu tay :
“Phi! Dắt con hồ ly tinh tránh xa ta một chút, bằng không ta thấy một lần đánh một lần!”
Dương Hạo Phong vừa thẹn vừa giận, kéo mất.
Thấy hai kẻ kia xa, ta mới ngã ngồi phịch ghế đá viện, thở một hơi thật sâu.
Hu hu hu, dọa c.h.ế.t ta rồi!
Trên Dương Hạo Phong tràn đầy hắc khí, đáng sợ nhất là khi hắn đưa tay kéo ta, cổ tay hắn còn bò theo một con bọ xác chết!
Nếu ta không nhìn lầm, thì Dương Hạo Phong… ch/ế/t được bảy ngày rồi.
Hôm nay, chính là thất.