Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/10t3CFo17o
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Cô ta đẩy người về phía tủ, tôi lạnh mắt nhìn những động tác vụng trộm đó, không nói lời.
Quả nhiên, đám Vũ sau đó nhanh chóng tìm cưới.
“Chu , ý em là gì đây?”
Hắn sầm mặt, chất vấn tôi.
Tôi giả vờ ngây ngô, không hiểu hắn nói gì.
“Nhà Chu các người là sao?”
Hắn đôi trên tủ, tức tối:
“Cố tình để cao như thế là ý muốn nói tôi lùn đúng không?”
cú đ.ấ.m hắn giáng xuống tủ, cảm xúc cực kỳ bất ổn.
Kiếp trước hắn luôn để ý chiều cao mình. Dù tôi bệt gần bằng hắn, nên hắn hay lo người ngoài chế giễu.
Tôi đã cố nhún nhường mức chọn cưới không gót, mà chẳng đủ với hắn.
hắn mở miệng đòi ra quán net, tôi liền lạnh mặt, bảo tất mọi người ra ngoài.
Bộ váy cưới trên người khiến tôi khó chịu khắp nơi. Tôi thay sang đồ thoải mái hơn, rồi bước ra phòng khách.
phòng đồng loạt quay nhìn tôi.
“Đã khỏi cưới. Tôi chẳng cần bám Vũ kia nữa.”
Nghe tôi nói không cưới, Thiên Thiên cuống quýt, khoác tay tôi, giọng ra vẻ khuyên nhủ:
“Đàn ông vốn như trẻ , chẳng phải người ta nói ‘đàn ông c.h.ế.t là thiếu niên’ sao.”
“Anh Vũ hơi bốc đồng thôi, cậu không nói là . Cậu làm là để mặt mũi bác trai bác gái ở đâu?”
“Khách mời còn đang chờ, Chu , cậu đừng làm nũng như trẻ nữa.”
Đàn ông có trẻ , nhưng tôi không quyền như thế à.
Tôi trước đây sao không nhận ra Thiên Thiên là kẻ giỏi đảo trắng thay đen .
Nực cười nhất là bố mẹ tôi cũng gật đầu tán thành.
Tôi từng mong bố mẹ hòa thuận, nhưng không ngờ là kiểu hòa thuận .
đã ly hôn từ hồi tôi học cấp , mỗi người lập gia đình mới, chẳng ai mắc nợ ai. đều có người mới bên ngoài.
Tôi và anh trai như quả bóng đá qua đá , cuối cùng là anh ấy đó còn học cấp ba gánh vác việc nuôi tôi.
anh thành đạt, người tụ về, mong anh nuôi dưỡng. Đúng là nằm mơ giữa ban ngày.
Tôi có nick phụ trong nhóm chat chung, có người nghe chuyện náo loạn lúc đón dâu, liền tag Vũ.
【”Anh Vũ, anh thẳng thật à? Không sợ chị dâu giận sao?”】
【”Quá bản lĩnh, tôi nói thật đàn ông phải thế mới ra đàn ông.”】
【”Đúng ! Không chiều hư phụ nữ như thế.”】
【”Anh Vũ, tôi ủng hộ anh!”】
Tin nhắn trong nhóm ngày càng lệch lạc, thậm chí có người còn tưởng tượng nếu laf mình gặp chuyện sẽ làm thế nào.
Tôi khẽ cười khinh bỉ, thưởng thức mấy câu nói não tàn bọn . đám chưa có nổi bạn gái mà nói chuyện to tát giỏi lắm.
【”Phụ nữ thiếu gì, tôi muốn cưới lúc nào chẳng . Chu là cái thá gì.”】
Vũ tâng bốc mức khoái chí, gửi luôn định vị quán net, nói bao trọn gói mời chơi game.
【”Các ông tin không, lát nữa cô ta sẽ phải năn nỉ tôi quay cưới cô ta.”】
【”Hay là anh Vũ cưới luôn phù dâu . Cái dáng kia, chắc chắn là sinh trai.”】
Ảnh kèm theo là Thiên Thiên đang cúi xuống nhặt bóng bay dưới đất.
Tấm ảnh chụp nào? Sao tôi không hề biết?
Thiên Thiên đột nhiên xuất hiện trả lời người kia:
【”Đừng đùa thế chứ.”】
【”Anh Vũ, để em khuyên Tiểu nhận lỗi với anh. Cô ấy đúng là không biết điều mà.”】
nhóm thi nhau trêu chọc, màn hình toàn lời nói tục tĩu. Thiên Thiên chẳng hề bực bội.
Tôi nhớ rõ, hôm tôi sinh , cô ta khoác tay Vũ, quẹt thẻ tôi, còn cố tình khiêu kích khiến tôi sinh non.
Trước tôi chết, cô ta còn ghé sát giường bệnh, thầm muốn hành hạ tôi.
Thậm chí còn gửi tin nhắn khiêu khích, kèm ảnh Vũ nửa quỳ mang cao gót cho cô ta, rõ nét từng chi tiết.
“Chồng cô cũng có thế thôi. Cái người mà cô đặt ở vị trí quan trọng nhất, tôi cần ngoắc tay là có.”
Những bức ảnh mập mờ, những câu chữ trần trụi, từng thứ như cứa tim tôi.
Thiên Thiên ghen tị với tôi.
Cô ta đỏ hoe mắt, nói tôi rõ ràng chẳng bằng cô ta ở bất cứ điểm nào, mà có quá nhiều người yêu thương tôi, anh trai bảo vệ tôi, thầy cô quý mến tôi, người theo đuổi nối đuôi không dứt.
Cô ta ghen tị vì chúng tôi đều xuất thân từ gia đình không trọn vẹn, nhưng tại sao tôi sống vui vẻ.
Cô ta tự cho mình là viên minh châu bụi phủ, còn tôi là nguyên nhân khiến cô ta phủ bụi.
Thiên Thiên gõ cửa, ngoài cửa giọng ngọt nhạt:
“Tiểu , hay là cậu chịu khó cúi đầu . người sống với nhau sao tránh va chạm, anh Vũ cũng không cố ý đâu.”
Tôi dựa giường, lướt điện thoại, chẳng buồn đáp.
Đám cưới tôi chắc chắn không tham dự. Khó khăn lắm mới có cơ hội thoát, tôi tuyệt đối không vết xe đổ.
Ở đây giờ còn người chúng tôi. Bố mẹ và anh đã ra lễ đường trấn an khách mời.
Xảy ra chuyện lớn như , cô dâu lẫn chú rể đều không còn mặt mũi gì hết, quả thật hơi bất lịch sự.
Đối tác làm ăn Chu Trì rất bận rộn không để ngồi chờ hoài như thế. Giờ sự nghiệp anh còn đang lên, không sơ suất.
Bây giờ là nhà trai nửa đường , tôi ở thế người hại chi nên sẽ dễ xoay chuyển hơn.
Thiên Thiên kiên trì không , cuối cùng còn gọi thợ khóa tới.