Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9fAnKCZL1C
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Chương 13
Lại một năm nữa vào hè, sức khỏe của công chúa đã không còn tốt.
Chúng ta sớm trở về kinh thành, nàng thường nằm trên giường, rõ ràng nói cũng đã khó khăn, nhưng miệng lẩm bẩm:
“ , đừng đau lòng, ta sắp có điều hòa, điện thoại, tôm hùm đất rồi.”
“ , ta muốn cho xem thời của ta.”
“Ta muốn, mời uống rượu.”
“Lúc đó tìm hai cậu trai, ôm một cậu, ta ôm một cậu.”
Vào trận tuyết lớn tiên, công chúa qua đời, nàng chưa lấy chồng, nên tiểu đế đã chôn cất nàng lăng.
Ta đã đóng gói tất cả đồ đạc phủ công chúa, và đưa vào lăng mộ. Tiểu đế có chút không hiểu.
Ta giải thích: “Để tăng thêm việc .”
óc ta có chút mơ hồ, nhưng những lời nàng ta nói rõ ràng.
Tiểu đế lẩm bẩm:
“ cũng giống , nói khiến người ta không hiểu.”
ngang qua Tô gia, nơi đó đã cải tạo thành trường học cơ bản.
Ta một vòng, cái sân nhỏ phía Tây Nam kia, nơi Hứa Mộc chết, nơi ta đã gặp Vệ Dương công chúa.
Ta ngẩng , hai đứa trẻ đang cưỡi trên tường, dường muốn trèo ra ngoài.
Ánh nắng chiếu người chúng, giống hệt năm khi ta gặp nàng.
Ngoại truyện – Hiện
“ Lan…”
Ta cảm thấy có người vỗ vai mình.
Ta mở , bạn cùng phòng với vẻ mặt câm nín:
“ chạy đến thư viện chỉ để ngủ sao?”
“Hơn nữa, tay vừa nãy lạnh lắm, ta vỗ thế cũng không tỉnh.”
Ta vươn vai, liếc thấy cuốn sổ ghi chép dày đặc của , kinh ngạc:
“Chúng ta mới học năm hai thôi, có cần phải chăm chỉ không?”
“Thi cao học đến năm ba mới chuẩn bị thì không kịp đâu.”
“Cái lũ chăm chỉ!” Ta bực bội nói.
“Hôm nay phim 《Triều họ 》 công chiếu, chúng ta xem không?” hỏi.
“Cái gì?” Ta trợn , “Cái đoàn phim thối nát lại quay về ? Diễn cái gì, cướp đoạt phụ nữ à?”
dùng ánh kỳ lạ nhìn ta:
“ nói gì ? Một triều kéo dài hơn ba trăm năm, có biết bao nhiêu thứ có thể quay, không?”
“Nhưng huyền thoại nhất là thời kỳ của Đế, rõ ràng cả triều sắp sụp đổ, cứu vãn.”
“Đúng !” Ta điềm tĩnh nói, “Không chỉ Đế, Vệ Dương công chúa cũng đóng vai trò lớn, phải không?”
“Sao lại không chứ,” chống cằm, “dã sử nói, Vệ Dương công chúa là ánh trăng sáng lòng Đế.
Vì Vệ Dương công chúa không muốn cùng một người chồng, nên Đế mới nhận nàng em gái.
Nếu không, tại sao Vệ Dương công chúa lại không kết hôn cả đời, nàng là công chúa, hôn nhân đâu có khó?”
“Dã sử ở đâu hoang đường ?” Ta vô cùng chấn động.
bỗng hứng thú: “Nghe nói 《 triều》 chính là dựa trên dã sử này cải biên.
Nữ theo Vệ Dương công chúa, nghe nói là giả nam trang.
Vệ Dương công chúa vì yêu không có , nên mới ép nàng ta ở bên cạnh, dần dần phát triển thành tình tay ba giữa Đế, Vệ Dương công chúa và …”
còn chưa nói xong, ta đã đập bàn đứng dậy, khiến mọi người xung quanh đều nhìn lại.
Ta lại nghĩ đến câu nói của Hứa Mộc kiếp trước:
“A , nàng đã biến thành bộ dạng này từ bao giờ ? Chúng ta đã đính hôn, vốn dĩ là một thể, huống hồ…”
“Ta… gì? Ta phải kiện hắn tội vu khống!”
trên đường về ký túc xá, ta đá một viên sỏi nhỏ. Tốt thật, cánh cửa của chép sử đã uổng công đá văng rồi, ai có thể ngờ người đời sau lại vô liêm sỉ đến ?
Điện thoại “ding dong” một tiếng, ta cầm xem——
【Lăng mộ Vệ Dương công chúa đã khai quật hơn một nửa, đã tìm thấy hơn bảy nghìn cổ vật…】
Ta nhìn thấy chiếc giường quen thuộc với một chân bị què, và cả giàn nho do chính tay ta . Đây chắc chắn là tác phẩm của , tiểu đế không thể tỉ mỉ .
lòng bỗng dâng một nỗi chua xót không tên, ta quay đến một quán trà sữa. Đã hơn hai mươi năm ta không uống thứ này.
lúc chờ trà sữa, ta nghe thấy tiếng nói phía sau:
“Cậu có thấy gái trà sữa kia không? Trước đây chưa từng thấy ấy.”
“Dù đeo khẩu trang, nhưng cảm thấy xinh đẹp.”
Ta theo ánh của họ nhìn lại, một người với mái tóc mái che gần hết đôi . lòng ta bỗng dấy một cảm giác kỳ lạ.
Ta bước tới, gõ nhẹ vào quầy trước mặt ấy:
“Lát nữa uống rượu không?”
ấy chậm rãi ngước : “Tại sao?”
Ta cười:
“Bởi vì ta là một người giữ lời hứa. Cho dù đã qua một nghìn năm, ta sẽ nhớ.”
ấy từ từ tháo khẩu trang xuống, hệt năm khi ta gặp nàng.
Toàn văn hoàn.