Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/4AruJbjn5A

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Mẹ tôi nhặt cô gái rất xinh đẹp ở ruộng ngô.
Tối hôm đó, anh tôi nhân lúc trời tối lẻn vào phòng cô gái kia.
Suốt đêm hôm đó, sân nhà tôi cứ luôn vang tiếng gào thét và c/ầu x/in phụ nữ.
Mẹ tôi đứng ở sân cười tủm tỉm: “Có vẻ sắp bế cháu rồi đây.”
Không ngờ ngày hôm cô gái kia ch*t.
Cô gái kia mặc bộ đồ rộng đỏ thắm bị nhuốm đầy m/áu thắt cổ t/ự s*t.
Ông Năm nhìn th* th/ể cô gái, sắc mặt khó coi cực điểm: “Mặc bộ đồ nhuốm đầy m/áu đỏ thẫm, thắt cổ mà ch*t, cô gái hạ quyết tâm kéo theo nhà các cùng ch/ôn rồi.”
___
Mẹ tôi hoảng hốt và có hơi sợ hãi đứng bên cạnh th* th/ể: “Ông Năm, Phú lớn vậy rồi mà còn chưa lấy vợ, chú tôi sao không lo lắng đây?”
đoạn, mẹ tôi nhổ ngụm nước bọt vào th* th/ể đang nằm trên mặt đất, “ cô bị đ/âm nghìn nhát d/ao, nếu không có tôi c/ứu cô ch*t từ lâu rồi.”
“Tôi có lòng tốt ngỏ ý mời cô dâu mà cô không thèm cái sĩ diện , đòi sống đòi ch*t.”
“ rồi.” Ông Năm nhăn mày gầm câu.
mẹ tôi sợ mức ngậm ch/ặt miệng ngay tức khắc.
Ông Năm hút th/uốc lá, sắc mặt âm trầm mức có nhỏ ra nước, “Hãy tổ chức tang lễ thật hoành tráng, cho đàng hoàng vào. Hy vọng vậy có giải tỏa oán khí cho cô gái .”
“Sao?” Nghe “tang lễ hoành tráng”, mẹ tôi bỗng nhiên không vui.
Theo lối nghĩ mẹ tôi chắc sẽ vứt luôn th* th/ể ra núi, còn chẳng thèm đào huyệt ch/ôn cất luôn.
Bây giờ ông Năm phải tang lễ thật hoành tráng, chưa việc mất nhiều công sức, quan trọng còn phải cần tiền.
Mẹ tôi từ chối ngay tắp lự.
Ông Năm không nóng vội, chỉ cười lạnh tiếng rồi nhìn mẹ tôi: “ Quế, không nghe tôi thôi, nhưng lời cảnh cáo tôi với ngay từ đầu rồi.”
“Các lúc đầu h/ủy ho/ại sự trắng gái nhà , cô gái đó mặc quần áo màu đỏ t/ự v*n tức oán khí tới cực điểm rồi.”
“Nếu các không xử lý ổn thỏa theo lời tôi cô gái sẽ trở thành lệ q/uỷ hồng y, ngày không có cháu nối dõi tông đường đừng trách ai nhé.”
“Cái quái gì vậy?” Mẹ tôi nghe thấy “không có cháu nối dõi tông đường” hai mắt liền mở to chuông đồng: “ Phú sẽ xảy ra chuyện không may sao?”
Ông Năm hừ lạnh tiếng, “Đừng Phú, Long không thoát đâu.”
Tôi vốn chẳng có sức nặng gì mắt mẹ tôi, chẳng qua chuyện liên quan tới anh tôi nên mẹ tôi mới để ý vậy.
Mẹ tôi gật đầu khom lưng : “Ông Năm, vừa nãy tôi nặng lời rồi, ông đừng để lòng nhé, tôi nghe ông hết.”
“Chỉ cần có giữ mạng cho Phú chuyện gì .”
Đầu tiên, ông Năm mẹ tôi thị trấn m/ua nến thơm Nguyên ở cửa hàng Âm Dương, tất mọi thứ đều phải đồ có quy cách cao nhất.
đó tôi nhà chú Ba b/án qu/an t/ài lấy về cỗ qu/an t/ài màu đỏ thẫm.