Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/60JYV4rzDy

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Trong làng tôi một điều cấm kỵ.
Vào mỗi dịp mưa, nhà nào nhà nấy đóng ch/ặt , không ra cho khi nào tạnh mưa.
Họ , đó là m.a lên bờ, nếu như bị quấn lấy phải ch*t thay cho nó.
Tôi không tà, đã phạm phải điều cấm kỵ, kết quả hôm đã xảy ra chuyện kỳ lạ.
___
bữa tối trời bỗng dưng đổ mưa.
khi ông nội đóng kín sổ, đ/ốt bốn thỏi vàng ở góc tường trong phòng khách châm lửa đ/ốt đèn dầu ở đó.
Họ lại dặn tôi đêm nay mưa, m/a lên bờ, bảo tôi tuyệt đối không được ra .
Về ng/uồn gốc của , tôi đã lén nghe loáng thoáng bố mẹ chuyện.
14 năm trước, làng của tôi đã mưa suốt nửa tháng không dứt dẫn việc bùn đất phía núi đổ xuống chặn cổng vào làng.
Con sông cuối làng bất ngờ dâng cao. Làng tôi ba mặt đều bao phủ bởi ngọn núi, chỉ thể ra bằng cổng làng, việc đã khiến không thoát được nên đã hơn mười người ch*t đuối.
Ba am hiểu đạo pháp đây là do m/a gây ra.
làm phép suốt ba để trấn áp m/a , đó đã đặt ra .
Trong làng không ai dám làm trái lệnh.
Vì những người phạm kỵ đều đã ch*t.
___
Trời mưa tận tám giờ tối.
ở nhà đối diện cuối không nhịn được gửi nhắn cho tôi:
“Rốt cuộc cậu đi hay không? Chẳng thấy gì trong nhóm cả.”
Tôi nhìn ông nội đang xem TV trong phòng khách trả lời nhắn của cậu ta:
“Cậu quên trong làng à? Không ra được đâu.”
Cậu ta trả lời tôi ngay lập tức: “ chó má gì chứ, toàn là m/ê t/ín thời phong kiến!”
“Cậu được tiếp nhận nền giáo dục chủ nghĩa duy vật mà vẫn những điều ?”
Bố mẹ m/ua nhà ở thành phố nên cậu ta ít về làng, lần về là vì mừng lễ tốt nghiệp khi thi đại học, nên cậu ta không biết được đặt ra bao điều cấm kỵ.
Tôi còn nhớ hồi học tiểu học, trời mưa to, tôi định mở sổ ra nghịch thì bị bố tôi đ/á/nh suýt ch*t.
Từ đó trở đi, mỗi khi trời mưa tôi không dám nhắc từ “”.
Thấy tôi chưa trả lời nhắn, tức gi/ận: “Uổng công cậu là thân với Tần Yên, mai cậu đi du học , đã là không say không về, ngay cả tiệc chia tay cậu không , bè kiểu gì đấy?”
Tôi và Tần Yên là bàn, thích , nên đi đâu tôi đưa đi , lâu thành thân.
Gia đình của Tần Yên rất giàu , bình thường tôi nhận được khá nhiều quà từ , đi chơi thì hầu như do mời.
Tôi do dự mấy phút cuối đồng ý đi dự tiệc với .
Tôi luôn cảm thấy mình được thần linh che chở, bởi vì từ khi còn nhỏ, mỗi khi gặp nguy hiểm đều được giải quyết một cách khó hiểu.
Những con m/a trong làng lẽ ra không thể làm tổn thương được tôi.
Mười giờ tối, khi ông đi ngủ, tôi lẻn ra gặp Tề Huy.
Vừa đóng lại, ngọn đèn dầu trong góc chợt tắt.