Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/VwhsbeRll

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 18

18

Ở bên càng lâu, tôi càng thấy thoải mái hơn.

Anh ấy thực sự hiểu tôi, anh ấy hiểu mọi thứ tôi thích món ăn, màu sắc, trang sức, nhãn hiệu quần áo, v.v.

Đôi chỉ cái liếc anh ấy biết tôi đang nghĩ .

tôi vô tình điều đó, có tôi quên mất từ lâu nhưng anh ấy lại nhớ rõ.

Tôi thích cái , cho dù bản giới hạn hiếm có khó tìm thế nào anh ấy sẽ cố gắng tìm cách để m/ua cho tôi.

Hôm đó, đến xưởng gốm của tôi chơi.

Lúc anh ấy đang điện thoại, trợ lý của anh ấy nhỏ với tôi: “Đồ tiểu thư, tổng sở hữu hàng trăm tác phẩm gốm sứ của trong nhà đấy!”

Tôi ngạc .

Người trợ lý tiếp: “Bảy trước lúc kinh doanh của cửa hàng không tốt, tổng lo ảnh hưởng đến nhiệt huyết và đam mê của nên âm thầm giúp .”

“Anh ấy sợ phát hiện ra nên lần thế đều tôi thay mặt anh ấy m/ua về đấy.”

“Nếu không tin vậy nào có cơ hội có thể tới nhà tổng xem thử.”

“Anh ấy xây căn phòng riêng và đặc biệt thiết kế chiếc tủ kính trong suốt để lưu trữ các tác phẩm của .”

“Đồ tiểu thư, tổng của chúng tôi thật sự thích , tôi đi theo anh ấy mười , tôi nhận ra rõ hơn ai hết.”

“Hơn nữa, cao phú soái anh ấy, còn lòng si tình vậy, dù có thấp đèn tìm không được đâu, không được bỏ lỡ nhé.”

Sau đó, tôi đến nhà quả nhìn thấy đồ gốm của tôi được anh ấy sắp xếp gọn gàng, bất chợt chóp mũi tôi hơi chua xót.

Mười qua anh ấy thầm lặng yêu tôi, tâm trạng của anh ấy thế nào nhỉ? Sẽ buồn lắm đúng không?

Chắc chắn sẽ buồn lắm.

Tuy , tôi hỏi anh ấy anh ấy cười : “Hà Hà, đừng đ/au lòng vì anh, anh với , dù anh có làm cho đều anh cam tâm tình nguyện.”

Tôi ngước lên nhìn anh ấy, đôi sâu thẩm của anh ấy chứa đầy hình ảnh của tôi, dường tôi chính toàn bộ thế giới của anh ấy.

Tôi nghẹn ngào, cố kìm nước : “ , có anh ngốc không? Nếu cả đời không ly hôn, anh định cả đời à?”

đời không dài mà, đúng không? Anh có thể được.”

Anh ấy vân đạm phong vậy, thể cả cuộc đời mà anh ấy chỉ khoảnh khắc thoáng qua.

Nhưng có 365 ngày, ngày có 24 giờ và giờ có 60 phút.

Tôi từng chờ người khác nên tôi biết rằng phút, giây đều dày vò.

Tôi nhàng đưa tay ra nắm lấy tay anh ấy.

Khoảnh khắc tôi chạm vào anh ấy, bàn tay của anh ấy khẽ run lên, mất ba giây vẻ mặt anh ấy mới chuyển từ bối rối sang ngạc .

Anh ấy cẩn thận nắm lại tay tôi ngập ngừng hỏi: “Hà Hà, nếu anh không hiểu nhầm điều có nghĩa … chúng ta ở bên nhau không?”

“Ừm.” Tôi dựa vào vai anh, nhàng : “ , xin lỗi vì để anh lâu vậy.”

Anh nhàng ôm tôi và bằng giọng đầy dịu dàng: “Không sao, mọi sự chờ của anh đều xứng đáng, không?”

Tùy chỉnh
Danh sách chương