Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/10usYgn2i0

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 15

Em ấy hóa thành tích rồi, thứ đ/áng s/ợ hơn cả q/uỷ.

Phản ứng tiên của tôi không là sợ hãi mà là đ/au lòng.

Tích không linh h/ồn, sẽ không được th/ai.

Tôi ôm em ấy khóc lóc thảm thiết, tại sao số phận bất công với em ấy vậy?

Nếu em ấy không th/ai, vậy thì x/é nát tất cả mọi , không ai trong số được cuộc sống tốt đẹp!

Sự tr/a t/ấn mà Tiểu Yểu chịu sự tr/a t/ấn mà tôi chịu được đòi từng chút một!

không ch*t dễ dàng được.

Cha mẹ tôi nghe tiếng kêu thảm thiết bất chấp chạy ra ngoài, khi những th* th/ể ch*t thảm nằm trong sân, mặt c/ắt không một giọt m/áu.

Mẹ tôi r/un r/ẩy hỏi tôi: “Đây là… đại sư?”

Tôi gật .

Ngay , trong nhà phía tiếng kêu chói tai: “Mẹ ơi! C/ứu con! Ai đến c/ứu con với…”

Cha mẹ tôi sửng sốt, rồi mẹ tôi đ/au lòng hét lên: “Con trai tôi!”

bà ấy không dám trong, bà ấy tôi vừa khóc vừa m/ắng: “Đông Táo! Em trai ở trong , không c/ứu em trai mà đứng ngây ra đấy làm gì?”

Tôi ngẩng lên, dùng đôi mắt đen bình tĩnh mẹ, chậm rãi giải thích: “Tiểu Yểu ở bên trong.”Cha tôi nghe tôi không muốn liền bước tới t/át mặt tôi, nghiến răng đe dọa:

“Cho dù bên trong là Diêm Vương thì vẫn đưa em trai ra ngoài!”

lẽ ánh mắt của cha mẹ là nỗi ám ảnh của mỗi đứa trẻ thiếu tình thương, khi cha muốn đ/á/nh tôi, tôi nắm lấy cổ tay lấy hết can đảm nhấn mạnh lần nữa:

“Cha, con thì sẽ ch*t mất.”

Cha tôi tôi dám chống cự, sững sờ một rồi t/át tôi một cái thật mạnh:

“Ch*t thì ch*t, em trai sẽ kế thừa hương hỏa của nhà Đông! Nếu em trai ch*t, tao xuống dưới làm sao mặt tổ tiên?”

Câu trả lời này nằm trong dự đoán của tôi, nó cũng đ/ập tan chút vọng tượng cuối cùng của tôi về .

Tiếng hét của em trai tôi trong phòng càng càng dữ dội, tôi cúi lặng lẽ bước về phía cửa, mẹ tôi đợi ở phía .

Tôi mở cửa, em trai tôi hoàn toàn mất hình dáng con , tứ chi đều không , bò trên mặt đất một con nhộng m/áu, kêu la thảm thiết.

Khi Tiểu Yểu tôi , em ấy dừng tay ngây ngẩn đứng .

Tôi nhẹ nhàng bế em trai lên với Tiểu Yểu: “ thôi.”

Tiểu Yểu theo tôi, mẹ tôi thứ không ra hình nằm trong lòng tôi liền bị dọa sợ tới mức nôn mửa.

Đôi mắt của em trai đục ngầu, trong con ngươi điểm trắng, giống linh h/ồn của em trai tôi bị rỉa thành mớ hỗn độn.

Xung quanh Tiểu Yểu rất nhiều oán khí, hiện tại là âm khí mạnh nhất nên mẹ cũng sự hiện diện của em ấy.

tôi mềm nhũn ngồi bệt xuống đất, chỉ về phía lắp bắp:

“Q/uỷ, là Q/uỷ!”

Tôi sờ em trai, cảm m/áu trên tay, tôi đưa em trai cho mẹ, mẹ vô thức trốn ra đằng .

Tôi kiên nhẫn giải thích: “Mẹ ơi, đây là em trai con.”

Mẹ tôi ôm lẩm bẩm tên Phong Phúc bị /ên.

Tôi thở dài, tôi vẫn chút lý trí, suy nghĩ một liền hiểu ra điều gì :

“Đồ khốn! Chúng cùng một giuộc à?”

Tôi đặt em trai xuống đất, giả vờ vô tội: “Cha ơi, cha gì vậy? Chẳng chúng ta luôn là một gia đình sao?”

Tiểu Yểu chậm rãi bước tới, cha tôi sợ đến mức hét lên đến mức không chút hình tượng nào, mất khí thế của chủ gia đình.

Tôi nhẹ nhàng : “Cha, cha biết rõ Lý đại sư coi con chiêu bài sống của ấy, vì hai trăm nhân dân tệ một tháng, chưa bao giờ lời nào, trong lòng luôn gh/ét con không?”

này, cha tôi mới nhận ra tính mạng của mình gặp nguy hiểm nên không cứng miệng nữa, vừa khóc vừa rằng mình sai muốn tôi ngăn Tiểu Yểu .

“Con gái à, ta là cha của con… Bảo Tiểu Yểu , biết mình sai rồi.”

Tôi lạnh lùng Tiểu Yểu cắm hết móng tay bụng ấy, lôi ra một đống m/áu thịt mơ hồ.

tôi không phát ra tiếng nào tôi đầy phẫn nộ với đôi mắt th/ù h/ận.

Tùy chỉnh
Danh sách chương