Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9fAnKCZL1C
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
“Hiện tại mới là dự đoán của chúng ta, vẫn chưa chắc chắn , không cần quá buồn đâu, cụ thể là ai, một rõ.”
“Tại sao lại là một ?”
“Buổi tối của một là ngày âm, âm, giờ âm hiếm có, số mệnh của con người lúc là yếu nhất, là lúc dễ đ/á/nh cắp nhất. Những năm gần , số mệnh của cô đang ăn mòn từng chút một, còn đúng lần này thôi. Nhớ rõ, 30 ngày , ai hẹn cô ra ngoài một mình, thì người chính là người không có mặt.”
“ Mạt, anh người không có mặt vẫn luôn bên cạnh tôi, tại sao ngoại tôi lại không phát hiện ra?”
“ ngoại cô giỏi tướng thuật mệnh lý, việc bắt yêu không phải điểm mạnh của . khi tìm bọn tôi, cô đã từng nam ra bắc để tìm khắc tinh của người không có mặt, tiếc là không tìm . Lần này có sự giúp sức từ sư môn Khuynh Toàn bọn tôi, nên một , có người giúp cô, Tiểu , chắc chắn lần này bọn tôi lấy lại khuôn mặt cô.”
Nhiều năm trôi qua, là người duy nhất tôi có thể giúp tôi, lòng tôi tràn đầy cảm giác xúc động và hy vọng giống như một người mắc bệ/nh nặng nhiều năm nghe thấy có người có thể chữa khỏi bệ/nh mình.
Mạt, cảm ơn anh.
buổi sáng của một , tôi thức dậy từ sớm, tôi nhìn chằm chằm điện thoại, khoảng 10 giờ sáng có một tin nhắn gửi từ WeChat.
Hóa ra là rủ tôi đi ăn lẩu Trùng Khánh buổi tối, tôi vừa nhắn đồng ý cô thì lại có một tin nhắn khác gửi , là Mễ Tuyết Lị rủ tôi đi dạo phố, duy có Tôn Quả Quả là không nhắn.
Tôi hoàn toàn bối rối và không còn lựa chọn nào khác ngoài việc đồng ý .
Tôi gọi điện Mạt để báo cáo tình hình, Mạt vừa nghe xong ch/ửi luôn một “ĐM”.
“Tiểu , cô chuẩn đi, 15 phút nữa tôi đón cô tầng dưới.”
Khi tôi đi xuống tầng, Mạt đang gọi điện thoại vẻ mặt nghiêm trọng, thấy tôi đi xuống thì anh tắt máy, tôi: “Tiểu , hơi rắc rối một chút, xảy ra chuyện như vậy, có lẽ là người không có mặt đã phát giác ra điều . Có sư huynh là tốt , anh có thể “canh khí” giúp cô, tiếc là chuyến bay của anh khá trễ, tối nay mới .”
“Cô đừng lo, dù có mình tôi tôi không để cô ta làm cô thương.” Có lẽ anh sợ tôi lo lắng quá, Mạt lại thêm một .
Khi ăn cơm cùng nhau, Mạt bảo tôi duỗi tay ra vẽ lòng bàn tay tôi mấy nét, tôi rút tay về nhìn kĩ thêm đôi lần vẫn không nhìn là trên có thứ .
Anh cười : “Tặng cô bùa phòng thân, người thường không thấy .”
Xì, còn ra vẻ bí ẩn nữa.
Mặt trời lặn đỏ như màu vàng nung, tôi điểm hẹn , tiếng người huyên náo trong quán lẩu, mùi thơm bay khắp nơi, bật bếp nướng lên, khuôn mặt của lại tròn hơn một chút, cô vẫy tay nhiệt tình tôi: “ , nhanh lên, tớ gọi đồ ăn hết , bắt đầu việc thôi.”
“Sao hôm nay lại nhớ tớ mời tớ đi ăn lẩu thế? Dịp đặc biệt sao?”
“Không, không có, là muốn đi ăn, nên tìm một người đi cùng thôi.”
hơi do dự, đáp lại hỏi của tôi một như vậy.
Trong lúc ăn, nhiệt tình bất thường, nào là sách bò, hoàng hầu, cá mực, nấm, rau xanh, dùng đũa phục vụ gắp một gắp bát của tôi.
tâm trạng tôi hoàn toàn không đặt bữa ăn, tôi cố ăn vài miếng, vì sắp thời gian hẹn Mễ Tuyết Lị nên tôi chào tạm biệt đi .
không giữ tôi lại, nếu là kia thì chắc chắn cô bảo tôi ăn thêm mấy miếng đi.
Có không ổn vẫn không có xảy ra.
Tôi ra ngoài nhìn thấy Mạt đang đứng ngoài cửa hàng ăn xiên mà lắc đầu.
Tôi báo lại tình hình anh khi ngồi trên taxi, anh bảo tôi đừng lo lắng, anh ngồi chiếc xe khác và đi theo tôi phía .