Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/60HSXgqpBg
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
4
mình trở về nhà, đ a u đ ớ n co ro trong chăn, mồ hôi lạnh toát ra khắp người.
Uống vài viên th/uốc , tự nhủ mình.
rồi sẽ còn đ a u nữa.
Mơ màng, đã mơ về năm 20 tuổi, khi ấy nghèo nhưng yêu nhiều.
Năm , vào sinh nhật , khi đi ngang qua quán cà phê, nhìn cặp đôi ngồi bên cửa sổ kính.
Cô gái đang cầm kem nhỏ trắng muốt, trông tinh tế, ngon, và cũng đắt tiền.
vẫn nhớ, hôm rơi dày, ôm đống nhỏ, cười và hỏi : “A , xem đống này, có giống kem ?”
n g h i ế n răng, ôm c h ặ t lấy , nhìn đôi mắt đỏ hoe .
Ba sau, mang kem lớn đến trước ký túc xá .
M/ua cả hết 258 tệ.
Còn đứng giữa trời gió , phát 3.000 tờ rơi, chỉ ki/ếm được 100 đồng.
Nhìn những vết phồng lạnh trên tay , kìm được mà bật khóc.
ngẩng đầu lên và hét : “ , tay có dùng học hành, có dùng viết lách, nhưng tuyệt đối dùng làm tổn thương nó chỉ vì muốn làm vui.”
nói, xứng đáng đắt tiền như vậy…
cau mày, lập tức phản bác .
nói: “An Manh, là cô gái tuyệt vời nhất trên thế giới này, xứng đáng tất cả những điều tốt đẹp nhất.”
hôm , vừa khóc vừa ăn hết , cũng lâu lắm rồi, nhớ được hương vị nó nữa.
Chỉ biết rằng, kể từ hôm , dường như chưa từng ăn nào ngon hơn nó.
Giấc kéo dài lâu, mơ màng, nghe điện thoại reo.
Khi nhấc máy, nghe gọi : “An Manh.”
nhẹ nhàng cười, ngọt ngào gọi : “A , rơi dày rồi, muốn ăn kem.”
đợi trả lời, lật người, lại chìm vào giấc .