Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/60HSXgqpBg
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Thôi, đừng nhìn bằng ánh mắt đó.
chỉ c/ứu mạng thôi, đâu phá hủy danh tiết của .
đã giải thích nhiều lần, nhưng đến khi mặc xong đồ vẫn nghiêng đầu ngơ ngác, mãi hiểu ra.
công nhận, vẻ mơ màng ấy cũng khá đẹp, kiểu đẹp… thiếu n/ão.
đành từ bỏ việc giải thích.
Biết đâu khi hạ sốt , sẽ quên hết chuyện này.
nhặt lấy cái chăn nhỏ, định ra sofa .
Ai ngờ bị túm vạt áo, ngoảnh thấy nằm trên giường, hàng mi dài rũ xuống, bóng quạt in lên gương mặt tinh tế, chóp tai đỏ bừng đầy nghi hoặc:
“Tối nay ở đây đi.”
nắm ch/ặt cổ áo, cảnh giác:
“Như vậy ổn đâu.”
ngẩng mắt, khóe mắt hơi cong mang chút châm chọc:
“Em nghĩ bây giờ có thể làm gì em sao?”
Cũng , giờ nên lo sẽ làm gì với cơ thể yếu ớt của .
nói thêm:
“ sợ nửa đêm gọi em mà em nghe thấy.”
, tăng ca buổi đêm nữa.
Đúng là số phận của , hiểu mà.
ôm chăn nằm ở mép giường rộng hai mét.
túm vạt áo , kéo kéo, giọng buồn bã:
“ muốn phía ngoài, tiện đi vệ sinh.”
trơn tru “lăn ùm” sang phía bên kia giường, phía sau là sự im lặng.
Trong lòng thầm nghĩ, ch/áy n/ão mà còn lắm chuyện thế.
ngờ, sốt đến mức bắt đầu giả vờ ngã .
Nửa đêm, nắm lấy tay , kéo vào chăn mình.
gi/ật mình tỉnh dậy, thấy đặt tay lên ng/ực mình, môi khô nứt vì sốt, miệng lẩm bẩm:
“Nóng quá.”