Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/9pUB6jBLsY

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 5

Bác sĩ Trần bấm nút phát hình, con gái tôi xuất trên màn hình, hình ảnh rất rõ nét, tôi có nhìn thấy con uống gì , bác sĩ Trần đúng lúc trả lời tôi: “Là , ban đầu chúng tôi kiến nghị đưa đồ uống có chứa cafein cho người bệ/nh nhưng đây là yêu cầu đặc biệt , hơn nữa còn yêu cầu rất lần.”

video, con gái và bác sĩ Trần ngồi đối diện với nhau, thói quen hệt mẹ con , khuỷu tay chống lên trên bàn, hai tay bưng cốc , cúi đầu nhìn chất lỏng cốc rồi uống từng ngụm nhỏ.

Con hề có dáng vẻ căng thẳng hay bất an, mà thản đã vô cùng quen thuộc với tình hình xung quanh.

Bác sĩ Trần chỉ ra bóng lưng, ông lật giở sổ ghi chép, bắt đầu hỏi đầu tiên: “Còn nhớ tôi ?”

Con gái gật đầu: “Nhớ, ông làm kiểm tra cho tôi.”

Bác sĩ Trần: “Vậy cháu có nhớ được là nào ?”

Con gái: “Lần đầu tiên? khoảng thời gian rồi nhỉ, chắc là bảy năm trước? Mười năm? Bác sĩ Trần, tôi cảm thấy ông đã già đi rất .”

Bác sĩ Trần im lặng lúc, mới tiếp tục nói: “ sai, làm nghiên c/ứu khoa học nên tốn rất công sức, già đi cũng là điều tất , hôm nay chúng ta cứ thoải mái nói , cháu thích uống sao?”

Con gái: “Vâng, nó giúp ích cho giấc ngủ.”

Bác sĩ Trần: “Người bình thường uống sẽ cảm thấy hưng phấn.”

Con gái: “Đúng vậy, nhưng bình thường tôi sáng tác rất mệt nên cần để tỉnh táo đầu óc, tiêu hao hết sức lực vào ban ngày thì buổi tối mới có dễ dàng đi vào giấc ngủ.”

Bác sĩ Trần: “Cháu sáng tác? Là loại gì vậy?”

Con gái: “Liên quan đến số truyền thuyết và phong tục huyền bí. Lịch sử chúng ta tồn tại mấy ngàn năm đã xảy ra rất thú vị.”

Bác sĩ Trần: “Đúng vậy, văn minh tiếp diễn rất lâu, rất cũng đã thất truyền, cháu viết bây giờ là gì thế?”

Con gái: “ liên quan đến sinh bất tử… bác sĩ Trần, ông có muốn sinh bất tử ?”

Bác sĩ Trần: “Nếu có thêm thời gian và sức lực thì tôi có đi c/ứu người bệ/nh hơn nữa, tôi sẽ rất vui lòng.”

Con gái: “Thế ông tin con người có sinh bất tử ?”

Bác sĩ Trần: “Tôi là bác sĩ, đương sẽ tin vào những trái với quy luật tự này.”

Con gái: “Nhưng sinh bất tử thật sự tồn tại, từ xưa đến nay, tồn tại, chỉ là những thứ được diễn trên tivi mà thôi, người dùng chung gương mặt để sống, sinh bất tử cả mấy nghìn năm.”

Bác sĩ Trần: “Ồ? Xem ra cháu rất am hiểu về sinh bất tử.”

Con gái: “Đúng vậy, tôi chính là người sinh bất tử.”

Bác sĩ Trần: “Vậy cháu chắc chắn sẽ trở thành đối tượng thí nghiệm vô cùng đáng giá, phải giấu kĩ mới tốt.”

Con gái: “Tôi giấu rất kĩ, thế nhưng bà đã phát ra tôi.”

Bác sĩ Trần: “Ai đã phát ra cháu?”

Con gái: “Người phụ nữ , bà là, bà là… tôi, điều này phức tạp quá, tôi cũng biết nên giải thích qu/an h/ệ giữa chúng tôi thế nào.”

Bác sĩ Trần: Bà đã phát ra cháu, vậy bà có từng làm hại cháu ?”

Con gái: “Bà ta đã gi*t tôi.”

Bác sĩ Trần: “Thế nhưng giờ cháu còn sống sờ sờ đây.”

Con gái: “Nhưng bà ta thật sự đã gi*t tôi, bà ta đã gi*t tôi!”

Con gái video đột trở nên cuồ/ng lo/ạn, nhớ đến rất đ/áng s/ợ, con hất đổ cốc tay, đi/ên cuồ/ng gào thét: “Bà ta đẩy tôi xuống! Tầng hai mươi tư! Nơi cao thế ! Bà ta đã gi*t tôi!”

Bác sĩ Trần tiến lên giữ lấy hai tay đi/ên cuồ/ng đ/á/nh mình con gái, ôm con vào lòng, trấn an vỗ lưng con .

Quá trình này rất dài, con gái từ đầu đến cuối đều trạng thái á/c mộng, lặp lại “bà ta đã gi*t tôi”.

Tôi đơ người ngồi trên ghế, cả người đều phát run, từ con gái bắt đầu nói “mười năm” thì tôi quanh quẩn ở bên bờ sụp đổ.

Cuốn sách cuối cùng còn sống vợ tôi chính là lịch sử nghiên c/ứu và theo đuổi sinh bất tử loài người.

Tôi bỗng ngộ ra hàm ý ẩn chứa “có tính tương đồng rất cao”, nhân cách thứ hai xuất con gái mà chuyên gia hội chẩn đưa ra dự báo trước – rõ ràng chính là vợ tôi.

Tùy chỉnh
Danh sách chương