Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/10t3CFo17o

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Ngoại truyện - Diệp Tri Phong

Góc nhìn của Diệp Tri :

Ta từng là người hiện đại, con nhà người ta trong mắt bố mẹ người khác, là người đã giỏi gắng trong mắt bạn bè. Một trước thi thử lớp 12, ta đột ngột qu/a đ/ời bàn học quá sức.

tỉnh , ta đã không trở đích công tử của phủ Quốc công.

mới đến, ta vẫn rằng thân nam chính, dù sao trong thuyết nam , có nam chính thì đến chín người họ Diệp.

(Nam : nhân vật chính là nam, tương như với “nữ ”)

Ngay ta suy nghĩ xem Diệp Tri là nam chính trong cuốn thuyết nào thì bên ngoài cửa sổ truyền đến tiếng thì thầm của người hầu.

Ta tiện nghe ngóng, trọng tâm câu chuyện xoay quanh một việc “Thái tử qu/a đ/ời, Gia quận chúa bị thái tử phi vứt bỏ”.

Thông tin này giống như sét đ/á/nh ngang tai.

Ta mơ hồ rằng ở kiếp trước có một cuốn thuyết “Cô nhi hoàng đế” khiến cô cháu gái của ta mê mẩn, nữ chính mà nó nhắc đến hàng chính là Gia quận chúa.

Nó từng đề xuất và kể ta nghe rất nhiều tình tiết đặc sắc, kết cục đều đã bị nó kể ra hết nhưng vẫn yêu cầu ta đọc.

Nhưng ta không thích thuyết nữ , đến cuối cũng không đọc.

Không ngờ rằng này đến nơi đây!

sớm như này thì đừng nói là đọc, ngay cả thuộc lòng ta cũng có thể được.

Thế nhưng bây giờ nói gì cũng đều muộn rồi.

Ta không những vào thuyết nữ thuyết nữ không có nam chính, đột nhiên cảm thấy khó dự đoán con phía trước của thân, nhưng người đã giỏi gắng như ta thì không chấp nhận chuyện như thế.

May thay nguyên chủ bước hụt đ/ập đầu nên ta mới có cái cớ mất trí trăm không bại để lừa gạt.

Để nhanh chóng thích nghi với xã hội cổ đại này, ta lần nữa phát huy năng lực “đấu đ/á” của mình, bất kể đêm vất vả học lục nghệ quân tử (sáu môn nghệ thuật để trở một quân tử) gồm lễ, nhạc, xạ, ngự, thư, số.

Sáu trôi qua, tính theo của nguyên chủ thì bây giờ ta 17 .

Phụ vương thấy ta chịu khó, có ý đưa ta vào đình, cũng là để tiên đế quen mắt, có lợi quan này.

Kỳ thực, với độ này ở cổ đại ta đã được coi là thanh niên lớn , tổ phụ đã muốn đưa ta vào bái kiến hoàng đế nhưng bị ta từ chối thẳng thừng.

Bởi đó ta cảm thấy thân không giỏi, sợ đến lúc lộ ra sẽ bôi nhọ danh tiếng học giả của mình.

Giờ đây ta đã chăm chỉ học tập trong sáu , không nói là uyên bác thì cũng là người hiểu sâu rộng. Ra ngoài gặp người khác cũng có chút tin.

Cũng chính lần vào này ta đã gặp được nữ chính truyền thuyết, Triệu Gia .

tổ phụ ta ủng hộ phe chính thống của thái tử, nên hoàng đế kiểm tra cháu gái cũng không né tránh hai người chúng ta. Đương nhiên cũng là mở nữ chính, để có được sự hỗ trợ từ phủ Quốc công, người đứng đầu các quan văn.

Nàng ngồi tấm bình , hoàng đế hỏi: “Các biện pháp c/ứu đói là gì?”

Nàng đáp: “ hai cách c/ứu đói để tập hợp vạn dân: Một là phân tán lợi ích, hai là giảm sưu thuế, ba là hoãn thi hành hình ph/ạt, bốn là nới lỏng vũ lực, là bỏ lệnh cấm, sáu là miễn thuế hải quan, bảy là giảm số lượng nghi lễ cầu phúc, tám là giảm nghi thức nghi lễ hóa giải điềm gở, chín là không được phép ca múa m/ua vui, là đa hôn, một là cầu q/uỷ thần phù hộ, hai là diệt trừ tr/ộm cư/ớp.”

Nàng đối đáp lưu loát, vô cùng nhiên, rõ ràng từng chữ.

Bên tai ta, giọng của nàng giống như tiếng đàn tranh thiên , du dương trầm bổng.

Không tại sao, ta nghĩ đến câu nói của Nguyên Chẩn: “Đã qua biển lớn e gì nước; Chưa trải Vu Sơn, chẳng mây.”*

(*Bài thơ Ly tứ kỳ 4 của nhà thơ Trung Quốc, Nguyên Chẩn. dịch thơ được gửi bởi Thiên Tú thivien.net)

Ta qua quá khứ và hiện tại, đã gặp rất nhiều người, trải qua rất nhiều chuyện, nhưng tất cả những người ấy, việc ấy đều không bằng gặp được nàng.

Tệ thật, ta là con nhà người ta, vậy mà tim đ/ập lo/ạn điều gì khác ngoài bài kiểm tra.

đó, nàng bước ra khỏi bức bình , nhẹ nhàng thanh nhã, hành xử duyên dáng, quả nhiên người xưa không lừa ta, nữ tử 15 đã rất có khí chất.

Ba đó, ta dường như đã biến người m/ù quá/ng trong tình yêu, xuân ngắm trăm hoa, đông ngắm tuyết, tỉnh giấc khanh, trong mơ cũng khanh.

Ta cẩn thận cất giữ khăn tay nàng không may rơi, cũng tay một chiếc trâm gỗ nàng.

này, ta gắng tình tiết cháu gái từng kể với ta trong kiếp trước, chỉ mong rằng có thể giúp đỡ được nàng.

Ta gắng tập võ, đội trưởng tả vệ, ta trèo đèo vượt suối trăm dặm chỉ để tìm lão đạo sĩ trong truyền thuyết để xin bùa chú.

Nàng nói nàng không cần sự giúp đỡ của ta, nhưng dù nàng không cần thì ta cũng sẽ ở đây đợi đến nàng cần.

Nói ta m/ù quá/ng tình yêu cũng phải, nói ta mình khiến thân rung động cũng được. Ta chỉ muốn đợi nàng, đợi nàng ngồi thiên hạ, đợi nàng đến ta vẫn đang chờ ở đó.

Đến cùng, tuyết xuân đã tan, nàng đứng tường Tử Vi, ta cưỡi ngựa đi qua cửa , ta ngẩng đầu, nàng nói: “Diệp Tri , ta cần chàng.”

Tùy chỉnh
Danh sách chương