Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Tôi bệ/nh viện khám bệ/nh.
Tôi đ/au lòng bỏ 1 tệ để lấy số, bác sĩ nhìn cánh của tôi đoán chừng kinh mạch bị tắc nghẽn, phần thịt bị hoại tử và bảo tôi đi chụp phim, tôi không chụp nổi, bảo tôi m/ua th/uốc uống, tôi vừa nghe phải tốn trăm tệ thì quay đầu bỏ đi.
“Mọi chuyện tốt lên thôi nhỉ.”
Không biết tại sao mà nước này tôi vẫn không quá lo lắng.
Tôi thường hay lạc quan không do như vậy.
Quả thật căn này điều quái lạ, việc cấp bách trước mắt chạy khỏi đây và tìm khác .
tôi gì chứ?
Tôi còn thể dựa vào ai ?
Sau khi mẹ ly hôn, tôi cùng . Không lâu sau thì tôi qu/a đ/ời. Mọi người đều tôi mệnh hoả, tôi mệnh thuỷ, tôi khắc ch*t tôi.
mình nội tôi nuôi nấng tôi trưởng thành. Tôi vừa học xong đại học thì nội nhắm mắt xuôi .
Tôi thêm nuôi bản thân, thư thả năm. gần đây vận may của tôi như chui đầu vào cống vậy. gì không thuận lợi, lúc nào vấp phải trắc trở, giờ thì không ăn cơm nổi nữa .
Lấy đâu mà đổi ? Lẽ nào tôi phải đi mượn ư?
Tôi người sĩ diện, cái chuyện như mượn còn khó chịu hơn cả việc gi*t tôi.
Thế , so với thể diện thì mạng quan trọng hơn.
Vì vậy tôi tìm bạn thân duy nhất .
thấy tôi thì rất vui mừng. Cậu ấy nấu món cho tôi, bọn tôi vừa ăn vừa ôn chuyện cũ.
Tôi cầm chén cơm trên mà không thể nào câu ‘cho tôi mượn ít ’.
Tôi nghĩ nếu thật sự không thì tôi xin cậu ấy hôm để tôi tránh tạm .
Ai ngờ chưa mở lời thì : “Cậu hơn ba mươi tuổi nhỉ, định kết hôn chưa?”
Tôi chưa.
chút đắc ý: “Tôi đính hôn , bạn gái tôi rất xinh, tối nay cô ấy tìm tôi.”
Tôi thầm : . Vậy tôi còn lại đây bóng đèn gì nữa chứ?
Lúc khỏi thì mặt trời nghiêng về phía tây, ráng mây đỏ cuối cùng đang đối đầu với đêm tối.
Tôi đạp xe về , lòng thầm nghĩ: Cố chịu đựng hết đêm nay, ngày mai tìm bao ăn bao mới .
Đúng ngay lúc này thì tôi đi ngang qua cụ, thấy hai tên s/ay rư/ợu đang gi/ật đồ từ trong .