Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/60HSXgqpBg
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Máy bay vừa hạ cánh, lẩn tránh mà .
Đang đẩy định rời thì bị ai gi/ật phắt.
“ đâu? đưa .”
Trời se lạnh, khoác chiếc áo choàng đen bên trong vest đen. Ánh mắt từ trên cao nhìn xuống , lạnh lùng như băng.
gi/ật : “ phiền ngài đâu.”
Nói , xoay người bước nhanh ra phía cổng trên đôi giày cao gót. Tính vốn kiêu ngạo, chắc chắn sẽ đuổi theo làm trò thô thiển.
“Dù chia , nhưng đến địa bàn của , ít nhất cũng phải chiếu cố.”
Một cơn gió thoảng qua, biến khỏi .
ngơ ngác nhìn cổ đang bị nắm ch/ặt: “ ! Chúng ta hết qu/an h/ệ !”
đáp, thẳng thừng đẩy vào .
“…”
“Chào Hừ~”
Lời chưa kịp thốt bị tiếng cười đùa quen thuộc chặn ngang. Người ngồi vô lăng chính – bạn thân của .
“Sao mày?” nhíu mày.
“Một ngày gặp dài tựa ba thu, gần chục còn gì? Đương nhiên phải đích thân đón cậu chứ.”
liếc một cái, quay sang hỏi : “ đâu?”
“…”
“Chưa đặt khách sạn à? Vậy về nhà .”
“ !” nghiến răn.
“Ồ, Hừ rạ/ch ròi với cậu mà, đừng có vô duyên thế chứ.”
“Vậy đến căn nhà tặng ?”
vừa lái vừa liếc mắt nhìn về phía sau.
“Khách sạn Hoa Đô!” vội nói, “Cho xuống được.”
xưa khi chia , hào phóng tặng mấy căn nhà. Nhưng lúc chưa đóng bảo hiểm xã hội, đương nhiên thể sang tên. im lặng đưa chùm chìa khóa, thế mà mười mấy nay thậm chí chẳng biết chúng tọa lạc nơi nào.
dừng trước khách sạn, huýt sáo: “ Hừ đến Kinh Thành , vài hôm nữa hẹn hò ? Để giải tỏa cho …”
“ cần, mai .” ngắt lời , kéo xuống : “Cảm ơn đưa đón, tạm biệt.”
“Chà chà chà, lạnh lùng quá đấy.”
Tiếng văng vẳng sau lưng khiến suýt vấp chân. Bước vào sảnh check-in, ngoái thấy chiếc vẫn đậu nguyên chỗ cũ.
đứng tựa cửa , ngón khẽ gõ điếu th/uốc ch/áy dở. Thấy ánh mắt , vội quay .
Chắc đang chờ ai chứ gì?
Giờ cũng hút th/uốc sao?
Ngày trước tỏa mùi thơm phức, giờ chắc thành gã đàn ông hôi hám mất .
bĩu môi, trong lòng dâng lên cảm giác chán gh/ét.