Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/4L9gnSyc2i
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
6
Tôi vốn tưởng thời gian vui vẻ như kéo dài mãi mãi, cho đến khi chuyển đến lớp chúng tôi.
Lúc đứng trên bục giảng lớp chúng tôi, ầm ĩ.
[ sảng, phản diện tặng ăn sáng suốt tháng xong mới dồn hết dũng khí nữ chính đi xem phim không, kết quả nữ chính : Cậu là ai thế?]
[Phản diện dưới cơn nóng giận nhất thời, lặng lẽ chuyển lớn, tấn công mạnh hơn.]
Phản diện miệng bọn họ đang tự giới thiệu:
“Chào mọi người, mình là… Ơ!!!!”
Ánh của hắn ghim chặt lên người tôi, không tin nổi chỉ vào tôi, run rẩy:
“Chỗ ngồi kia…”
nổ tung:
[Hahahahahhahaha, phản diện cuối cũng nhận ra mình để bữa sáng sai .]
[May là ổng ngốc, nếu không Vu Điềm Điềm đáng thương c.h.ế.t đói mất thôi.]
[Hahaha, ngốc thật, nam nữ chính cũng yêu nhau .]
7
Chủ nhiệm lớp nhìn về phía tay hắn chỉ, thân thiện vung tay lên:
“Muốn ngồi cạnh Vu Điềm Điềm hả? Qua đó ngồi đi, sao lại phản ứng quá em?”
Tay cứng đờ giữa không trung.
Toàn bộ ánh bạn bè đều theo ánh hắn đập lên người tôi.
Tôi cảm giác lông tơ gáy đều dựng lên, bánh bao tay suýt bị tôi bóp nát.
Hắn trầm mặc đi đến chỗ trống cạnh tôi, ngồi xuống, chân ghế ma sát với mặt đất vang lên tiếng chói tai.
Tôi cúi đầu, yên lặng ăn bánh bao.
Khóe lại liếc thoáng qua nhìn hắn mãi lâu không nhét cặp vào hộc .
Ngược lại còn ngồi cứng đờ, như núi lửa sắp trào nham thạch.
Hắn nhìn tôi chằm chằm giây, chợt nghiêng mạnh về trước, u ám tôi:
“Lục Dao đâu? Không phải cô ấy ngồi đây à?”
8
Tôi cực kỳ bối rối: “Lục Dao nói muốn ngồi đằng trước nhìn bảng cho rõ… Nên tháng trước đổi chỗ với mình .”
hắn đè rất thấp, mang theo ý nghiến răng nghiến lợi:
“… ăn sáng tháng nay… Tất đều do cậu ăn?”
Tôi không dám ăn bánh bao, sợ hãi khẽ gật đầu.
Nét mặt hắn lập tức trở nên phức tạp hơn, như bị người ta đánh một gậy.
Hắn ngây người tại chỗ.
đã đến mất khống chế:
[Haha, hôm qua phản diện còn nữ chính tháng nay tính là gì, tính cưng là ngốc đó.]
[Hahahaha lầu trên đừng như , tốt xấu gì ổng cũng nuôi em gái Điềm Điềm mập lên năm cân mà.]
Bánh bao nóng hổi vẫn còn đang bốc khói trắng, hương thơm phức hòa mùi hành thơm xộc vào mũi.
Tôi thật sự không nhịn nổi , cẩn thận :
“ cái bánh bao … Mình còn được ăn không?”
9
Nói ra lời xong, tôi lập tức hối hận.
Hắn là phản diện tính tình siêu cấp nóng nảy đấy!
Quả nhiên, hắn nhìn tôi chòng chọc rất lâu, bực bội túm tóc.
“Bịch” một cái nhét cặp vào hộc .
Xem ra đang cực kỳ tức giận .
Tôi sợ tới mức rụt cổ lại.
Hành hung như dự đoán không đến, bên tai lại truyền đến nói bất đắc dĩ của hắn: “Ăn đi, ăn đi.”
nói hắn là trùm phản diện, nhưng sao tôi lại thấy người tốt thế nhỉ?
Thế là tôi : “Cậu là học sinh hư à?”
Hắn khinh thường lạnh một tiếng:
“Đương nhiên! Cậu không bởi vì thấy tôi chuyển vào được lớp chọn mà nghĩ tôi là học sinh ngoan đấy chứ?”
“ việc xấu xa nhất cậu từng làm là gì?”
Hắn suy nghĩ rất lâu, cuối vô kiêu ngạo nói cho tôi biết:
“Tôi cúp học đi quán nét chơi game một ngày đấy!”
Tôi sửng sốt.
sôi nổi.
[Hư quá nha.]
[Hư quá nha.]
…
10
Con người rất là dễ thân thiết.
Chẳng qua chỉ là bạn nửa ngày, mà trưa hắn tự nhiên bưng ăn ngồi xuống trước mặt tôi.
“Khéo quá nhỉ, Điềm Điềm.”
Nhìn đi! Hắn còn đặt biệt danh cho tôi !
Tôi nhìn đùi gà kho, khoai tây hầm bò,… đầy ắp khay ăn của hắn.
Bỗng chốc hiểu ra chất lượng bữa sáng của hắn.
Tôi hơi lúng túng “ừm” một tiếng, cúi đầu gặm bánh bao của tôi.
Hắn như trách móc, hô lên: “Ô… Trưa cậu chỉ ăn bánh bao thôi à?”
Mặt tôi bỏng rát như bị thiêu, hận không chôn mặt vào bánh bao: “Mình… mình giảm cân…”
Hắn lơ đễnh phản bác:
“Giảm cân gì chứ? Gầy trông chẳng dễ nhìn gì! Khỏe mạnh mới xinh xắn chứ!”
đó dường như hắn chợt nhớ đến điều gì…
“Không đúng! Cậu giảm cân mà sáng ăn 10 cái bánh bao ?”
Tôi hoảng hốt níu lấy lòng tự tôn ít ỏi của tôi:
“Cậu bớt can thiệp vào chuyện của mình đi!”
11
Hắn không nói gì, đó chợt gắp khay sang cho tôi.
“Tôi thấy bọn họ ăn giò muối, tôi cũng muốn ăn, cho cậu mấy món , đừng lãng phí.”
đó hắn còn hung tợn dọa tôi:
“Ăn cho bằng sạch! Không ăn xong tôi… lát tôi không cho cậu vào ! Giờ tôi đang ngồi bên ngoài cậu đó!”
Tôi nhìn lướt qua đống nổi bật trên ăn, hơi nhức nhức, nhỏ nói:
“Cảm ơn cậu.”
Hắn chợt xích lại gần, chạm lên đầu tôi.
“Tôi phát hiện ra cậu giống với Hoàng Hoàng thật đấy.”
Hắn nhướn mày, trên mặt hiện lên một nụ .
“ đi, về tôi bảo kê cậu, cậu hãy làm đàn em của tôi với Hoàng Hoàng đi.”
Tôi khó hiểu: “ Hoàng Hoàng là ai?”
Hắn nghênh ngang rời đi.
“Con chó cỏ tôi nhặt được dưới quê.”
“Tôi gọi là Hoàng Hoàng, nhưng bối phận cao hơn cậu, cậu phải gọi là anh Hoàng.”
“ dịp tôi dắt cậu đi làm quen với anh Hoàng nhé.”
“Đến lúc đó cậu đừng nói là chó cỏ ngay trước mặt đấy, tôi luôn lừa , bảo là corgi.”
Tôi: …
12
Từ đó về , tôi bắt đầu chạy việc vặt cho để đổi lấy cơm ăn.
Giúp hắn làm bài tập, chép bài giảng, lau , đưa nước…
Không không nói, là đại ca rất tốt.
Ngoại trừ bao ngày cho tôi, hắn còn thỉnh thoảng lại ném tôi chút ăn vặt.
Thường thường lúc mơ màng vừa ngủ trưa dậy, tôi liền nghe thấy hắn nhỏ gọi tôi.
“ Điềm Điềm, há miệng nào.”
Một quả vải đã được bóc vỏ được nhét vào miệng.
quả mọng nước lập tức ngọt tan miệng.