Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/AUjrty3sB1
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Tôi bất lực thở dài trong lòng.
Dù tôi có miệng vàng linh nghiệm, nhưng mỗi năm được linh một lần.
Tôi không dễ dàng dùng đến năng lực này.
Thanh Thanh cười , khoanh trước ngực: “Mày nghĩ ngu à? Tin mấy lời vớ vẩn mày?”
“Mày làm tiểu tam dám động đến , nhất định sẽ bắt mày trả giá.”
cô ta nhìn tôi rắn độc rình mồi, ngập tràn sát khí.
Những người xung quanh tiến lên một , nhìn tôi đầy mỉa mai.
Cô ta nhắm thẳng vào tôi đến.
Tôi lùi một , giọng khàn khàn: “Cô dám động vào tôi, sẽ không tha cô đâu.”
Thanh Thanh là người tiên lao đến, túm lấy tôi đập mạnh đất.
“ đ* nhỏ, mày cũng to gan quá nhỉ!”
“Các chị em, lên đi, dạy dỗ tiểu tam này một trận nhớ đời!”
2
Tôi nhíu chặt mày, trên trán nhỏ từng giọt.
Tôi thực sự tức giận, nhìn Thanh Thanh trở nên băng giá.
“Tôi là khách quý , cô là thá chứ?”
“Bây giờ cô lập tức cút đi, tôi có thể coi chưa có chuyện xảy .”
là sau đó cô sẽ gặp vận xui một thời gian thôi.
Thấy tôi hoàn toàn không để cô ta vào , Thanh Thanh không chịu nổi nữa.
Cô ta đỏ ngầu , lao đến đè tôi đánh túi bụi.
Tôi bị đè dưới đất, hoàn toàn không có sức phản kháng.
Nhưng khi cô ta cúi gần, tôi há miệng cắn mạnh vào tai cô ta.
Thanh Thanh ôm lấy tai, đầy thù hận nhìn tôi.
Những cô bạn cô ta xông đến, đè tôi chặt đất, mỗi người tát tôi một .
Da tôi đau bị xé toạc, bị kéo ngửa người đập vào đường rải sỏi.
Tôi rên lên một tiếng.
Một đôi rồi một đôi giày cao gót mũi nhọn vây quanh tôi kín mít.
Gót giày nghiền qua mu bàn tôi, tôi nghe thấy tiếng rắc nhẹ khớp xương.
tát tiên làm tai tôi ù đi.
“Đã làm tiểu tam còn không biết xấu hổ.”
tát thứ hai khiến má trái tôi sưng tấy, nóng rát.
“Đồ đê tiện, ghét nhất loại người quyến rũ bạn trai người khác mày, thật ghê tởm.”
Đến tát thứ ba, tôi đã nếm được vị tanh nơi khóe miệng.
“Loại người mày, không xứng đáng sống trên đời này.”
Bọn thay nhau túm lấy phần mái tôi kéo ngược sau, tóc dính bết chặt vào má sưng tấy.
Móng cố tình cào qua đuôi , giọt ấm nóng lăn vào cổ áo.
Chúng tàn bạo, hai người giúp việc đứng bên sợ đến mức hốt hoảng.
Tôi nhìn : “Mau gọi điện gia chủ !”
Tôi thở hổn hển từng hơi lớn, lùng cảnh cáo Thanh Thanh.
“Mau thả tôi , nếu không tôi tuyệt đối không để cô chân vào cửa .”
Thanh Thanh bật cười khinh miệt, liên tục đá vào người tôi từng cú một.
“Mày thật nghĩ không biết sao?”
“Mày là quê, còn bày đặt nói lời nói linh nghiệm, hừ!”
“Mày là muốn nhân lúc sơ ý để quyến rũ Thiếu Dương, đã nhìn thấu mưu đồ mày từ lâu rồi.”
Cô ta dùng mũi giày đá mạnh vào sườn tôi, khi tôi co người thì trán va vào cạnh xi măng, lập tức che kín .
Cuối cùng, cô ta túm cổ tôi đập thẳng vào cạnh bàn trà, mảnh sứ rạch một đường dưới cằm tôi, nhỏ tong tỏng đất.
Cô ta cười một tiếng, đá mạnh vào bụng tôi một cú.
“Đồ tiện nhân!”
Tôi ôm bụng, cả người cuộn tròn .
“Các người đang làm vậy?!” – Người giúp việc cuối cùng cũng từ bếp bưng khay trái cây .
Nhìn thấy bộ dạng thê thảm tôi, đồng tử ấy co rút dữ dội.
ấy lập tức chạy đến đỡ tôi dậy.
“Cô Tô là khách quý gia chủ mời đến, gia chủ đã dặn tiếp đãi cô ấy thật tốt!”
“Là ai dám với cô Tô?”
Vừa quay , ấy chạm Thanh Thanh, cô ta nở nụ cười : “Dì Vương.”
“Cô Thanh Thanh, sao cô đến đây?” – Người giúp việc hỏi.
Thanh Thanh nhìn ta, giọng lẽo: “Khách quý chứ, chẳng là một quê thôi sao.”
“Tôi nói biết, sau này tôi sẽ là thiếu phu nhân .”
Người giúp việc nhìn Thanh Thanh, nhìn sang tôi.