Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/6fX9LBLQB1
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Sau khi tôi thuê bảo nam…
Mẹ chồng chửi tôi là loại bà hư hỏng, không khép chân.
Tôi mỉm cười đưa bà quả vải:
“Mẹ cũng thèm à?”
Mãi khi camera quay được bộ mặt của chồng, tôi mới hiểu—
Cuộc hôn nhân ngay từ đầu đã là một trò lừa.
—
Tôi thuê bảo nam hoàn toàn là bất đắc dĩ.
Mẹ chồng suốt ngày kêu lưng, chân, đầu, mông, long trời lở đất… cần chồng tôi vừa ra khỏi nhà, bà liền khỏe mạnh vâm, nhảy múa ở quảng trường đủ mười tám kiểu.
Ở cữ à?
Không có chuyện đó đâu.
“Ngày xưa mẹ con xong ba ngày là ra đồng việc, đâu được sung sướng mày? Không những được sính lễ 66.000 tệ, còn có cả đám người hầu hạ lúc , điều thì im .”
Nói xong, bà cùng lũ bạn thân du lịch châu Âu theo tour.
Còn chồng tôi?
Mỗi ngày “chết rồi” vậy.
24 giờ không thấy bóng dáng, không đưa tiền, hỏi thì nói “tiếp khách”, hỏi thì bảo “ ông áp lực lắm”.
Áp lực cái rắm!
Số dư tài khoản ngân hàng của anh còn sạch mặt tôi, chắc đem hết nộp cho “Kỹ thuật viên số 88” ở mấy chỗ massage mờ ám.
cưới nhau bao lâu, tôi vẫn chưa bắt được bằng chứng ngoại tình nào.
Tôi nhìn rõ rồi—
cái nhà , con trai tôi, không ai đáng tin.
cưới thì cũng cưới rồi, cũng rồi, giờ bảo tôi trắng ra ?
Không đời nào!
sao? Thì sống tiếp chứ sao.
Tôi là nữ chính, tôi sợ gì?
ra tôi từng định thuê bảo nữ, nghĩ —không được.
Với cái tính của chồng tôi, nhà cần thêm một phụ nữ, cái “chân thứ ba” của anh lập tức mọc thêm hai cái .
Ba ngày tôi con nằm viện, lúc xuất viện phát hiện anh còn có thể tán tỉnh cả bà bán bánh kếp dưới nhà, WeChat còn “chị ơi bánh chị ngon mềm lắm”.
Tởm!
Nên tôi quyết định—thuê ông.
Bảo nam thì tốt quá còn gì!
Có sức, bế con, sửa đèn, thông cống, còn có thể… dùng cơ bụng ru con .
Quan trọng là: ngày nào tôi cũng được ngắm “món ngon” thế , trầm cảm sau của tôi khỏi hẳn!
Người bảo tên , 28 tuổi, là lính xuất ngũ, bắp còn rắn gót chân chồng tôi.
Hiện đang thất nghiệp, chờ nhà nước sắp xếp việc, nên tranh thủ vài tháng ra “hiểu dân tình”.
Cậu đưa tôi xem giấy xuất ngũ và CMND, tôi chốt luôn.
Lương tháng 5000 tệ, từ 8h sáng 8h tối.
ra tôi còn muốn để cậu .
không gia đình cậu có chịu không.
28 tuổi rồi, chắc cũng có vợ chứ?
Thôi, 12 tiếng còn về với gia đình.
Ngày đầu , chồng tôi đã một tuần chưa về nhà.
Cả nhà ngập bỉm, phân, nước tiểu, mùi không thể tả.
Từ lúc đó, cậu chính thức nhận việc.
Xắn áo dọn nhà, thay ga gối, xuống lầu mua gà trống to, sạch rồi nấu canh.
Xong học theo tôi bế con vỗ lưng, ru …
Nói , mẹ ruột tôi còn chưa chắc chu đáo được vậy.
Trước đây tôi nghĩ: tiền sính lễ không nên tiêu vào việc vặt, để dành lo cho con trai, lo đường lui.
bây giờ nghĩ —tôi sống nổi mai không còn được, mơ gì tương lai?
Sống là thoải mái!
Kể từ khi , sữa mẹ của tôi bỗng dư dả, chẳng cần mua thêm sữa bột.
Có thể do tôi ngon .
Cũng có thể do tâm trạng thoải mái .
Hoặc là… nhìn chăm mỗi ngày khiến tôi thư giãn hẳn.
Cho hôm đó, cậu đem rác ra thì bị hàng xóm bắt gặp.
Chưa tới 3 phút, mẹ chồng xông vào nhà bão, mở miệng chửi:
“Con bà mất nết! Mới khép được chân giờ dạng ra rồi không?”
ra, nhờ có , trầm cảm sau của tôi đã gần khỏi hẳn.
Bà chửi kiểu gì, tôi cũng chẳng buồn để tâm.
Tôi thản nhiên bóc vải, không buồn ngẩng đầu:
“Sao, mẹ cũng thèm à? Muốn mở chân luôn không?”
Bà đứng đơ 2 giây, rồi ôm n.g.ự.c kêu la:
“Trời ơi, nhà tạo nghiệp gì mà cưới loại bà đê tiện thế ! Con tôi vừa công tác, chị đã dẫn trai về nhà! Đồn ra thì còn mặt mũi gì !”
Tôi bóc quả vải thứ hai, mỉm cười:
“Yên tâm mẹ ơi, cậu không ưng mẹ đâu. Mẹ vẫn nên khép chân thì .”
Mẹ chồng tức suýt rơi răng giả, run rẩy mắng không ra hơi, rồi giận dữ đập cửa bỏ .
Vừa ra khỏi cửa, tôi nghe bà gọi cho chồng tôi.
Tốt thôi, tôi cũng muốn xem thử ông chồng lang thang của tôi cần bao lâu để lết xác về.
sự rất hữu dụng.
Con trai tôi vừa khóc nháo, cậu liền dùng một bế con vững vàng, nhẹ nhàng đung đưa hai cái, bật giọng trầm dịu dàng:
“Cục cưng, nào.”
Con tôi chớp mắt mấy cái, luôn tức thì.
Chồng tôi dỗ con á? quát tháo:
“Khóc tao vứt mày ra ! Đẻ ra cái giống quái quỷ gì thế ? Phiền c.h.ế.t được!”
Mẹ chồng còn tệ , lén nhét đường vào miệng trẻ con, miệng còn bô bô:
“Ngọt rồi thì không khóc .”
Hôm đó suýt tôi đập nguyên lọ đường vào mặt bà.