Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/60HSXgqpBg
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
13.
Sau lấy nguyên liệu, mỗi nhóm tôi bắt đầu chuẩn bị .
Mỗi nhóm khách mời hai , cuối mọi sẽ và bình chọn ra nhóm có ngon nhất để giành giải thưởng bí ẩn.
Trong bếp.
Tôi đứng một bên nghịch điện thoại, vì Kỳ Ngộ Niên không tôi động .
Anh không tôi phụ giúp.
Bởi vì tôi là một “sát thủ bếp”.
Trước đây, tôi từng nổi hứng nấu , định Kỳ Ngộ Niên một bất ngờ.
Tôi dùng nồi áp suất để nấu cháo đậu xanh, lỗ thoát hơi bị hạt đậu tắc, cuối đã nổ tung cả trần .
Hàng xóm ở biệt thự bên cạnh nghe thấy tiếng nổ, vội vàng gọi điện báo cảnh sát.
Kỳ Ngộ Niên nghe tin có cảnh sát đến, liền vội vã bỏ dở công việc chạy về.
Sau lần đó, anh nghiêm cấm tôi bếp, cơm nước trong đều do anh nấu, nếu anh bận thì sẽ gọi đầu bếp đến tận .
tôm hùm đất xào cay và cá hố chiên dọn ra, hương thơm quấn quýt quanh chóp mũi tôi.
Ngay tôi vừa đặt điện thoại xuống, chuẩn bị đi thành phẩm thì cái đồ phiền phức Ôn Thư lại mò đến.
Cô ta ló đầu nhìn tôi, giọng điệu đậm mùi trà xanh.
“Tề Yên, không phải là cứ đứng chơi điện thoại suốt đấy chứ, sao có để thầy Kỳ bận rộn một mình vậy.”
“Thì sao? Liên quan gì đến cô?”
Tôi khoanh hai trước ngực, cô ta còn có giở trò yêu quái đến mức .
“Sao , cô đến giúp à? Việc của nhóm cô xong xuôi hết rồi à?”
Lúc nãy tôi chơi điện thoại, vì buồn chán nên đã dùng tài khoản phụ livestream của chương trình.
Trong livestream của nhóm cô ta, khu bình luận có rất nhiều chửi cô ta không biết việc, chỉ đứng đó chỉ năm ngón.
Hành vi của cô ta chẳng giống lời cô ta lúc trước chút , rằng gia đình biết .
Ôn Thư tỏ vẻ chê bai: “ quá không để tâm đến thầy Kỳ rồi, ít nhất phải rửa giúp mớ rau chứ.”
“Ôi chao, , thầy Kỳ bị thương chảy m á u rồi kìa.”
Cô ta sáp lại gần Kỳ Ngộ Niên, “Thầy Kỳ, có phải là lúc xử lý cá bị thương không ạ?”
“Con cá hố đúng là đáng c h í c mà.”
Lúc , Kỳ Ngộ Niên, nãy giờ vẫn im lặng bóc tôm tôi, đã tiếng.
“Tôi thấy cô giống một con cá hố c h í c ba tháng rồi.”
“Tránh ra, đừng cản đường.”
Anh cầm đĩa tôm đã bóc vỏ sẵn đi đến trước tôi.
“Bé cưng, lại đây thử , lần hương vị thế ? Anh đã cải tiến công thức một chút.”
Ôn Thư thấy mình bị lơ, tức giận bỏ về khu bếp của nhóm mình.
Cuối , nhóm tôi đã thắng cuộc thi ngon nhất.
14.
Sau ngơi ngắn buổi trưa, buổi chiều lại tiếp tục ghi hình.
Lúc , chương trình có thêm một khách mời “nhảy dù”, là một mới của công ty tôi.
Lúc trưa tôi đã nhận tin nhắn của chị Trương, chị ấy bảo tôi dẫn dắt mới .
MC liên tục réo tên tôi chơi game, tôi phân một nhóm.
ta luôn kè kè bên cạnh tôi, không phải là cười với tôi thì là nỗ lực thắng cuộc để giành phần thưởng.
Hoàn toàn là một kẻ nịnh hót, xun xoe.
Tôi hơi khó chịu với những tiếp xúc cơ có chủ đích của ta.
Trong lúc ngơi để dặm lại lớp trang điểm, tôi viện cớ đi lấy đồ.
Tôi vội vàng trốn xe ngơi để thở một chút, ai ngờ vừa đóng cửa xe lại đã bị kéo một vòng ấm áp.
Tôi buộc phải đối với Kỳ Ngộ Niên, anh rõ ràng là đang không vui, mày sa sầm.
“Ồ~ Chị ơi, chị thích kiểu đó à, thích nghe ta gọi chị là chị đến mức cười đến rách ra rồi.”
Tôi lườm anh ta một cái, đó là cười giả, cười giả đấy!
công ty, tôi không cứ trưng ra bộ lạnh lùng .
Giọng Kỳ Ngộ Niên đầy tủi thân, “Sao chị không sớm, đâu phải không gọi chị là chị.”
“Chị gì mà không ?”
“Chị ơi~ Chị ơi~ Chị thích trai cấp ba hay trai đại học ạ, để đi đặt mua đồng phục, cam kết phục vụ tới nơi tới chốn.”
Cằm bị ta nhẹ nhàng nâng , giọng tủi thân của đàn ông vang , “Chị ơi sao chị không gì?”
“Có phải chị thấy không trẻ bằng ta, nên thay lòng đổi dạ rồi phải không?”
“ biết mà, chị không chịu một danh phận, là vì không ở bên dài lâu.”
Tôi bị những lời không ngớt của Kỳ Ngộ Niên đau cả tai, liền ôm lấy anh ta rồi hôn .
nhiều vậy, chặn miệng lại là .
Dái tai anh ta lập tức đỏ bừng, vẻ trở nên e thẹn.
Tôi đưa xoa đầu anh: “ thích kiểu cao lãnh hơn.”
nhiều thật sự rất ồn ào, tai cứ ong ong.
“Là thế sao?”
Lòng bàn nóng rẫy của Kỳ Ngộ Niên áp làn da sau lưng tôi, kéo tôi lại gần anh hơn.
Vẻ tủi thân trong mắt anh lúc nãy đã không còn, giờ đây ánh mắt anh sâu thẳm đáy biển không dò thấu.
Một nụ hôn dày đặc không một kẽ hở rơi xuống môi tôi.
Nửa tiếng giải lao giữa buổi, toàn bộ đều bị anh ta dùng để hôn tôi.