Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/60HSXgqpBg
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
“ đó thật sự là em cứu hắn sao?”
khinh bạc:
“Anh đoán xem? Bí mật.”
Những lời khác nào sét đánh ngang tai, khiến ngọn lửa trong lòng bùng lên dữ dội.
“Hãy điều tra toàn camera vụ cháy tòa Ngân An đó.”
Đồng thời, hắn cũng sai người tìm tung tích của Lê Thanh Lan.
“Tổng giám đốc , có tin tức rồi.”
“Nói mau!”
“Lê Thanh Lan tiểu thư hôm nay cử hành hôn lễ, đối tượng kết hôn chính là người – kẻ thù không đội trời chung của ngài.”
“Thêm nữa, tôi tra toàn tài liệu và giám sát đó. Thời điểm ấy, Lê căn bản không có mặt trong nước.”
“Cô cùng bạn trai da đen số 3 ở nước ngoài du lịch. Thực tế, thân thể yếu ớt của cô bây giờ, chính là vì trước kia chơi bời trác táng, liên tục phá bỏ nhiều lần mới thành vậy.”
Trái tim run lên dữ dội.
Những qua, lẽ hắn yêu nhầm người?
Người cứu hắn… vốn dĩ là Lê Thanh Lan!
Mà hắn, rốt cuộc làm gì với cô?
Hơi thở rối loạn, vô lăng trượt khỏi tay, xe lao như mũi tên rời cung đâm thẳng vào lan can.
“Ầm!” , máu chảy , hắn chật vật bò khỏi xe.
“Lập tức đặt vé bay thành phố A!”
“Tổng giám đốc , e là không kịp rồi…”
“Vậy dùng trực thăng! Bằng mọi giá, tôi phải tới!”
đồng thời phát toàn đoạn ghi âm lời thú nhận của Lê ngay trong lễ cưới hôm đó.
Tuy không có tân lang tân nương, tin động trời đủ để khiến mất hết mặt mũi.
Quả nhiên, lúc cô vừa đến nơi, liền nghe trọn vẹn hết những lời mình từng nói.
Cô thét gào như kẻ điên:
“Tắt ! Mau tắt ! cho các người phát cái ? Các người xâm phạm đời tư của tôi!”
để ý.
Khách khứa toàn là giới thượng lưu, nấy đều lên án:
“ đại tiểu thư Lê vốn là nuôi, hóa nuôi nhầm vong ân phụ nghĩa!”
“Đúng thế, nhị tiểu thư chịu bao tủi cực mới quay về, bị chị gái độc ác hãm hại.”
“Cô mới là kẻ cướp đoạt, là tiện nhân đội lốt chim khách!”
“Còn chơi bời truỵ lạc, cái thai trong bụng cũng biết của .”
Ba mẹ cũng lạnh lùng buông lời tuyệt tình, tuyên bố từ nay không nhận đứa gái nữa.
Chỉ trong chốc lát, danh của Lê thối nát, truyền khắp mọi ngõ ngách trong thành phố.
Cuối cùng, đích thân đưa cô tới khu đèn đỏ nổi ở nước ngoài – chốn sa đọa đúng nghĩa.
“Cô không phải thích chơi với đàn ông da đen sao? Vậy cứ chơi cho thỏa .”
Mặc kệ gào khóc cầu xin, hắn cũng không thèm quay nhìn .
Còn tôi, lần bước chân vào , trong lòng bất an.
sự coi trọng của đối với tôi vượt ngoài sức tưởng tượng.
Vừa xuống máy bay, có người của đến đón, tôi thẳng trên đường trải thảm đỏ vào trong.
Ngay cả cụ ông – người lâu không xuất hiện – cũng chống gậy nghênh đón với nụ hiền hậu.
Trong đám đông, Hoài Niên bước đến.
Anh dáng người cao lớn, vest cắt may xảo cũng không che nổi bờ ngực rắn chắc.
Trên mặt anh đeo chiếc mặt nạ xấu xí, khí thế bức người khiến cũng phải tránh ánh nhìn.
“Anh cuối cùng cũng đợi được em rồi.”
Anh nắm lấy tay tôi, trong giọng nói sự cưng chiều.
Tôi hơi hoang mang – dường như mình chưa từng gặp anh.
“Ngày đó, trong trận đại hỏa ấy, em không chỉ cứu người đâu…”
Chương 6
“Ngày đó trong mắt em chỉ có hắn, nhiều trôi qua, trong mắt anh vẫn chỉ có mình em.”
Tôi ngạc nhiên ngẩng . đó, trận hỏa hoạn bùng lên, tôi là người tiên phát hiện, mở cửa thoát hiểm, cứu được không ít người.
tôi chưa từng nghĩ, kẻ nhỏ bé như tôi, cũng có thể may mắn được đó khắc ghi trong lòng.
Đôi mắt tôi dần dâng lệ.
Anh khẽ đưa tay lau :
“Nhóc mít ướt, em mà còn khóc, tim anh sẽ đau mất.”
Tôi vừa khóc vừa bật , trấn an anh:
“Không sao đâu, em cũng coi trọng ngoại hình, mạng em cũng cứng lắm.”
Anh bỗng nhướng mày , trầm thấp vang trong cổ họng:
“Được rồi, vợ ơi.”
Hôn lễ dần đến cao trào, mục sư cất hỏi câu trang trọng:
ĐỌC TIẾP :