Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/4L9gnSyc2i
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Tối đó, tiếng tôi khóc xin tha kéo dài đến tận sáng.
Sáng hôm sau, tôi mở mắt, trước mắt là lồng ngực đầy vết cào xước, eo bị một to ôm chặt.
tôi tỉnh, Chu Thời lại hỏi câu đã hỏi suốt đêm qua “Còn muốn không?”
“Không .” Giọng tôi khàn đặc, đáp theo phản xạ.
“Ngoan lắm.” Chu Thời xoa eo tôi, dần trượt xuống.
Tôi giữ chặt anh ta, đôi mắt ngấn lệ, giọng đầy van nài: “ mà, không .”
“Ừm. Thưởng .” Chu Thời khàn giọng, đè lên.
Hừ! Cầm thú!
Phải thôi!
Không chắc mất mạng!
7
Sau khi Chu Thời ra khỏi , tôi lết dậy giữa giờ trưa, cả uể oải như sắp chết đến nơi. sáng bỏ lỡ , trưa nhất định không thể bỏ tiếp.
Tôi chẳng thú vui nào lớn lao, ăn ngon chắc là một số ít sở thích tôi.
họ Chu thuê hẳn hai đầu chuyên nghiệp, Trung Tây gì nấu như nghệ.
Tôi bám lấy vịn cầu thang, từng bước từng bước đi xuống ngồi ăn.
Giản Duệ liếc tôi một cái: “Đừng ỷ còn trẻ mà làm bậy, tiết chế chút đi.”
Tôi tức tối cắn lấy đùi gà: “ bị oan đấy! Là thằng chó Chu Thời không làm , phản kháng không nổi.”
“Hắn dám ép buộc á? Đồ khốn nạn! ngay lập tức!”
Giản Duệ đập đứng bật dậy, cầm điện thoại gọi ngay bạn bảo gửi đến ngày.
Tôi ăn sơn hào hải vị cảm tiếc nuối lòng.
Mấy ngon thế này, ăn một là mất đi một .
Tôi với Giản Duệ mà khỏi , gà còn sống nhảy nồi tự luộc chắc còn ngon hơn đồ hai đứa tôi nấu.
Chưa kịp nghỉ ngơi, bạn Giản Duệ đã cầm hai bản hùng hổ mang đến.
“Thật sự nghĩ kỹ chứ?”
“Ừ, đừng dài dòng. Đàn ông ngoại tình để ai khác xài đi.” Giản Duệ nhận lấy , dứt khoát ký tên trang cuối.
Tôi học theo chị, ký luôn tên mình.
“Chị ơi, mình đi nhanh lên. sợ Chu Thời quay về rắc rối.”
“Đi, mang hành lý đi luôn.” Giản Duệ làm việc dứt khoát, lập tức đứng dậy lên lầu.
“Phu nhân! Hai hãy suy nghĩ lại! Hai đi , tôi sao với tổng giám đốc Chu đây?” Quản gia Ngô sốt ruột đi tới đi lui.
Nãy giờ hai cô chủ ký là ông đã không ổn, lập tức gọi Chu Thời Chính, ai ngờ gọi mãi không được.
Còn Chu Thời ? Cái tên vô trách nhiệm đó ông khỏi thèm để tâm.
Thế là đến khi Chu Thời về , nhìn trống trơn nổi cơn tam bành.
8
Giản Duệ dắt tôi đến căn hộ cao cấp hai mặt tiền mà tụi tôi từng mua chung. Một tầng chỉ hai căn, tôi với chị ở cạnh nhau, nhưng thực tế chẳng khác gì sống chung.
Cửa chẳng bao giờ đóng, động tĩnh gì là ngay, tiện trò chuyện, tiện qua lại.
Hai năm nay, Giản Duệ không hề nhàn rỗi. Dựa danh tiếng Chu Thời Chính, chị mở rộng quy mô studio thời trang tụi tôi, mời cả mấy thiết kế nổi tiếng về, bắt đầu chuyển sang dòng cao cấp.
Gần một năm qua công ty phát triển ổn định, tiền như nước, lợi nhuận được chia đôi cả hai đứa.
tôi thật ra không đam mê thiết kế, năm ngoái Giản Duệ đã mở tôi một tiệm nấu, cách chưa tới mười phút đi bộ.
Phải , Giản Duệ chuẩn bị kỹ cuộc chia này thật.
Chị luôn đàn ông không thể dựa dẫm, không bằng tự dựa chính mình.
Còn tôi – cái đứa vô dụng – cứ bám theo chị là được.
Chị tính toán chu toàn, tôi chỉ cần nép dưới đôi cánh chị là thể sống yên ổn.
Không còn Chu Thời , ban ngày tinh thần tôi cực kỳ tốt, hoàn toàn giải phóng bản thân, rảnh là chạy qua quán ăn vặt vãnh.
Giản Duệ còn sắp tôi một kênh livestream ăn uống không lộ mặt, mỗi lần đến quán là tôi bật live, chăm chú ăn uống, gương mặt hạnh phúc đắm chìm đồ ăn.
Chị còn tìm tôi một bạn đồng hành chuyên review ăn, cô ấy lo phần giới thiệu, tôi lo phần… ăn.
Màu sắc bắt mắt, mùi thơm nức mũi, vị ngon đỉnh cao!
mới phát sóng được mấy hôm, quán vốn chỉ trung bình giờ đông khách đến phát sợ, hàng đặt kín đến tận tháng sau.
Công việc này tôi cực kỳ thích. Tôi không nấu nhưng rất ăn. lúc còn trò chuyện với đầu chia sẻ kinh nghiệm, khán giả livestream góp ý mới, đến nếm thử mấy sáng tạo.
Quán tụi tôi dần dần một nhóm fan trung thành, nhiều du khách còn tìm đến ăn thử vì danh tiếng lan xa.