Chuyện này bị đương gia tổ mẫu biết được, ta cho rằng nàng sẽ trách cứ ta, không nghĩ tới nàng lại vỗ bàn một cái:
“Đây mới là con gái của Tống gia ta, đủ nhẫn tâm, thật can đảm, không giống những thứ cả ngày chỉ biết bày ra bộ mặt bi ai thê lương, giả vờ giả vịt!”
Ta cười lạnh nhìn thiên kim giả quỳ trên mặt đất khóc sướt mướt, về sau có lẽ cuộc sống của ngươi hẳn rất dễ chịu.
…..
________________________
Ta là thiên kim chân chính bị lưu lạc bên ngoài của Tướng phủ.
Ngày đầu tiên ta được đón trở về, thiên kim giả quỳ trên mặt đất, nước mắt to như hạt đậu từ khóe mặt mắt rơi xuống, bộ dáng cực kì thương tâm.
Không đợi nàng ta mở miệng ta đã đến gần:
“Vị tỷ tỷ này sao lại khóc đến thương tâm như vậy, chẳng lẽ nhà tỷ có ai ch.ế.t sao?”