Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/6fX9LBLQB1
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
xong bát súp, lại dọn giường, mời ta nghỉ ngơi.
Ta khách sáo, nằm xuống ngủ luôn.
Trong cơn mơ màng, ta nghe thấy tiếng mài dao từ ngoài, phụ nữ : “Gầy quá.”
đàn ông : “ mà mềm, đổi được thạch cám lúa mạch, đủ lắm rồi.”
Ta nghĩ, đúng tốt bụng, trước khi g i ế ta, còn cho ta bữa no.
Vậy thì ta sẽ để ra cách thoải mái!
Hoàng hôn, cầm dao, run rẩy bước vào.
Ta trốn sau cửa, cầm lấy cái cuốc, mỗi nhát, gọn gàng dứt khoát, thậm chí còn kịp kêu lên tiếng.
Ta im lặng, đeo con dao chặt củi đã mài vào thắt lưng, nhân lúc đêm tối rời .
đến con , với ta , con này chính ranh giới Nam Dương.
Mặc dù mặt rộng vào mùa xuân cạn, dò đá mà .
Chỉ hiện tại Lý Tuân đang vây công Nam Dương, để phòng gián điệp , thường xuyên tuần tra, hễ thấy bắn ngay.
ta phải , mới sống.
Ta lội xuống dưới ánh mắt kinh ngạc của , ta đang đánh , sẽ g i ế , mạng ta đủ cứng, lần này, ta thắng lần.
Vài mũi bay tới đều sượt ta cắm xuống .
Ta biết, ta đã thắng .
Ta từng bước từng bước lội về phía bờ , lâu sau, tiếng cung dừng lại, cưỡi ngựa phi tới, quát lớn: “ nào!”
Ta lội lên bờ, bình tĩnh : “Đưa ta gặp Thế tử, với ngài ấy, ta Hoài Ngọc.”