Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/3LGhN4B1LW

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

CHƯƠNG 12

Là nói Tạ Tam lang muội muội của vị phu này có một đoạn tình cảm ư?

“Chuyện gì thế này?” Khi ở trong phòng khuê, ta thích nhất là đi hóng chuyện Đông người Tây, chỉ là không ngờ lần này lại ăn dưa tận mình.

Thấy ta hỏi, phu vẻ khó xử trên mặt, nhưng đáy lại tràn đầy ý châm chọc: “Đều là chuyện qua rồi, nhưng nói ra , Tam lang quả thực suýt chút nữa thành với Lưu gia cô nương.”

Nói rồi thở dài một tiếng đầy tiếc nuối: “Vốn dĩ lão thái thái ban đầu ưng Lưu gia cô nương, cô nương đó nói là người ôn thuận độ lượng, hiếu kính trưởng nhất, ngờ Tam lang không đồng ý, có lẽ lúc đó nhớ tình nghĩa của vong thê đi, nói cùng, là Tam lang không có cái phúc khí đó.”

Chuyện chưa đâu đâu, ta tưởng có chuyện động trời gì để ăn dưa, liền đảo khinh thường: “Nói cùng là không lọt thôi.”

“Đủ rồi!” Là thẩm thẩm của Đại tẩu, người vừa cửa mỉa mai ta, “Tuổi trẻ nói năng cay nghiệt vậy. Lưu gia nói sai chỗ chứ, trưởng đều ở đây, ngươi lại nghĩ việc rời tiệc, không chút lễ nghĩa , cha mẹ ngươi không dạy ngươi, khách tiếp đãi sao? Đâu có ngươi, khách nói một câu ngươi cãi lại mười câu chứ? Không chút quy củ , y hệt mẹ ngươi đanh đá chua ngoa.”

Ánh ta lạnh đi, trên dưới nhìn kỹ bà ta.

“Trưởng ? Trưởng ? Người họ Tạ hay họ Dương? Phu quân của ta là quan lại tam phẩm triều , phụ ta, tổ tiên ta, ngoại của ta toàn là quan lại triều , các ngươi phận gì? Bán thịt heo? Buôn chó? Muốn ta tiếp đãi, các ngươi xứng sao!”

Xì!

Ta đây là người không sợ xé toạc mặt nạ, nói chuyện quy củ với ta, đúng là tìm nhầm người rồi.

Ta vung tay áo, bỏ mặc mọi người phía sau.

10

Bước ra khỏi cửa, thấy thúc đang đứng gác ngoài cửa, đầm đìa mồ hôi lạnh.

thúc, người nóng lắm sao?” Ta hỏi.

thúc lau mồ hôi đầy đầu: “Vừa nghe nói phu sai người lấy sổ sách, lão nô liền chạy , xem ra lão nô lo lắng thái quá rồi.”

Ta cười một tiếng, bước về phía trước: “Người thấy ta ngốc vậy sao?”

không , chỉ là vị Tam phu đầu tiên qua đời vì vậy mắc bẫy của lão phu , không những bù đắp của hồi môn, khiến Tam gia vay bên ngoài rất nhiều để bù đắp.”

có chuyện vậy ư?” Ta nhướng mày, “Sao lại nói là vay bên ngoài?”

Đi nghỉ mát, ta sai nha hoàn mang trà quả, một đĩa hạt dưa ngũ vị lớn, ra hiệu thúc ngồi xuống từ từ kể chuyện.

thúc nói, lúc đó Tạ vừa được Thánh thượng đích chấm Hàn Lâm Viện, cả đều dọn về kinh thành.

Tạ mẫu sợ không trị được Tạ , liền mai mối một mối hôn sự, cô nương đó là họ hàng xa của mình, tính tình mềm yếu nhu nhược, rất thuận theo trưởng .

Tạ mẫu mấy người kia hôm nay, giăng một cái bẫy khiến nhận quyền quản lý gia một đống lỗ hổng lớn không cách bù đắp được.

nhút nhát không dám làm lớn chuyện so đo, âm thầm lấy của hồi môn của mình ra bù đắp.

Tạ biết chuyện sau đó rất bất bình, dùng một tiểu xảo nhỏ muốn đòi lại của hồi môn .

ngờ quá nhút nhát, căn bản không dám cãi lời Tạ mẫu, vậy lại đem kế hoạch của Tạ kể tỉ mỉ Tạ mẫu.

Tạ mẫu nắm được điểm yếu của Tạ , ngược lại đánh trả một đòn, ép không thể không viết giấy khổng lồ, hứa vĩnh viễn không phân gia, nếu có ân sủng hay danh vọng, ưu tiên nhường con cháu đại phòng phòng.

“Mấy năm đó Tam gia quả thật sống rất khó khăn, vừa mới bước quan trường, tiền đồ mịt mờ, cả lại đều tính toán , ngay cả người gối chăn không bênh vực .” thúc nói rồi lau một vệt nước .

“Để sớm trả hết , chủ động dâng tấu xin chuyển Công bộ làm quan, ngày đêm vẽ bản vẽ, đẩy nhanh tiến độ công trình, được triều ban thưởng không ít. Những hoàng quốc thích, quý tộc trong triều đều xin Hoàng thượng người, đích chỉ điểm Tam gia thiết kế giám sát công trình vườn cảnh, cửa. Cứ vậy, Tam gia dần dần trả hết khoản khổng lồ.”

Ta nhổ vỏ hạt dưa trong miệng ra, mở to : “ có mẫu bày kế để con trai gánh sao? E rằng không con ruột đâu nhỉ?”

thúc thở dài một tiếng: “Con ruột đúng là con ruột, chỉ trách lúc đó lão phu sinh nở, bà mụ ra hỏi lão gia một câu ‘giữ người lớn hay giữ trẻ nhỏ’, lão gia nói ‘giữ trẻ nhỏ’, từ đó lão phu liền ghi hận lão gia, không cận với Tam gia.”

ra là vậy, ta gật đầu, nói vậy Tạ mẫu đối với Tạ không vô cớ sinh hận.

Nhưng Tạ lại có lỗi gì, gánh vác mối hận này.

thúc tiếp tục nói, sau này hầu bệnh Tạ mẫu, vốn dĩ chịu đủ giày vò, nàng ấy qua khỏi bệnh kỳ, đèn cạn dầu, hương tiêu ngọc vẫn.

Tùy chỉnh
Danh sách chương