Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Cho đến lúc tạm biệt, tôi vẫn còn cảm nhận được sự kích động và vui mừng của họ.
Anh lái xe hỏi: “ rồi em lại giới thiệu anh với họ?”
“Tự nhiên không muốn giấu nữa.”
“Ồ.” Trong giọng anh ẩn chứa sự vui mừng.
Tôi hỏi tiếp: “Bộ sưu tập cao cấp năm nay của anh về ?”
“Rồi, ?”
“Dự tiệc cuối năm công ty, chắc hợp lắm.”
“Của anh hay của em?”
Tôi khóe môi anh lộ ra nụ cười ranh mãnh, nghiêm túc đáp: “Tất nhiên là của em.”
Anh cười: “Vậy thì càng hợp.”
3
Tôi mang thai rồi.
lại mấy tháng sống trong men say mật ngọt qua, tôi chỉ biết muốn khóc không ra nước mắt. Sau quay xong một bộ phim, Phương Yến Lương được nghỉ liền mấy tháng. Anh ở nhà suốt, kề cận bên tôi, tình cảm như vợ chồng cưới, là… khỏi tránh chuyện dính lấy nhau.
đôi , lúc quá say đắm, người ta lại quên mất phải dùng những thứ “rất cần” vào lúc đó. nên… tôi “trúng thưởng”.
Tờ kết quả siêu âm ghi rõ: mang thai, hai tháng.
Ai được, tôi chỉ vì chóng mặt, buồn vào bệnh viện khám, lại phát hiện ra một em .
Tôi thở dài, phân vân không biết phải nào cho anh hay. Lần này anh lại đi quay phim, rõ nào xong.
Tôi , chuyện có thai chắc chắn phải báo sớm, nếu để đến lúc anh quay về bụng tôi đã to thì còn ra thể thống gì.
Không muốn ảnh hưởng đến tiến độ quay của anh, tôi quyết định tới thăm đoàn làm phim.
Đón chuyến bay sớm nhất, tôi đến sân bay thì trợ lý của anh – Tiểu Lâm – đã chờ sẵn.
Tôi hỏi: “Cô cho anh ấy biết tôi đến chứ?”
“ đâu.” Cô ấy cười trộm: “Biết chị muốn tạo bất , dám lộ trước.”
Tôi mím môi, thật ra phải để tạo bất gì.
Dưới sự dẫn đường của trợ lý, tôi thuận lợi vào tới phim trường.
Đúng lúc Phương Yến Lương đang quay.
Tiểu Lâm sắp xếp cho tôi chỗ xem tốt nhất, tôi kỹ – trời ạ, lại còn là cảnh .
Đạo đang chỉ dẫn cho viên, Phương Yến Lương đứng bên, dáng người thẳng tắp, tuấn tú không tì vết, đẹp từ mọi góc .
Tiểu Lâm sợ tôi ngợi, thích: “ phim chỉ có mỗi cảnh này.”
“Không .” Tôi đáp: “Em không ghen vì chút chuyện nhỏ vặt này.”
xong, tôi lập tức bị mất mặt.
Chủ yếu là vì ốm nghén… muốn nhịn cũng nhịn nổi.
Người đông, mùi lẫn lộn. Một luồng mùi khó chịu liên tục xộc vào mũi tôi. Tôi cố đeo khẩu trang, nhưng cũng vô ích.
Buồn .
Phương Yến Lương và viên sắp chạm môi, tôi sợ mình ngay trước mặt mọi người thì mất mặt quá, liền vội rời đi. Không quay người đã “oẹ” một tiếng, vang dội phim trường.
Tôi chết sững.
Không gian im phăng phắc.
Tất đều quay lại tôi.
Phương Yến Lương nhận ra tôi, lập tức sải bước đến.
Tôi lắp bắp thích: “Cảnh đẹp lắm, thật đấy, rất lãng mạn, em không phải vì … oẹ!”
Tôi cúi gập người, ôm miệng, nhắm chặt mắt.
đi lại, tôi vẫn sợ nhất là ngày mai sẽ xuất hiện dòng chữ:: Vợ Phương Yến Lương thăm đoàn, chồng viên liền tại chỗ.
Tôi cố gắng : “Ốm nghén thôi, mọi người thông cảm.”
đoàn bật cười.
Phương Yến Lương đã đến gần, trên người vương chút mùi nước hoa.
Anh định lại gần thì tôi lại “oẹ” thêm lần nữa, ngay trước mặt anh.
Tiếng cười rộ lên. Mặt tôi nóng bừng, vội rời khỏi đó, anh đuổi theo, đưa tôi vào phòng nghỉ của anh.
Cơn buồn kéo dài một lúc hết. Tôi chậm rãi nhấp ngụm nước ấm, vẫn xấu hổ muốn độn thổ.
Anh đã cởi áo khoác, giơ tay ngửi thử: “Giờ anh lại gần được ?”
“Có gì thì anh cứ đứng đó đi.” Tôi vẫn hết ngượng.
“Thật sự là em mang thai rồi à?”
“Ừ.”
Anh im lặng giây lát, nét mặt biến đổi liên tục, cuối cùng : “Chết rồi, con tới đã ba nó người khác, liệu nó có chê anh không?”
“Không, đây là bản năng tự vệ của con.” Tôi đáp: “Dù cảnh đó cũng không hợp lứa tuổi.”
Anh bị tôi chọc cười, ngồi xuống cạnh, ôm lấy vai tôi: “Ghen không?”
Tôi lắc đầu.
Anh cười: “Giờ thì chắc ai tin đâu.”
“…”
lại cảnh lúc nãy, tôi chỉ muốn tìm cái lỗ chui vào. “Em có cần thích với viên không? Ốm nghén là… thật sự không kìm được!”
Anh bật cười, lên trán tôi: “Không , để anh thích cho.”
Sau này tôi biết, anh hề thích gì .
Thậm chí còn lấy đó làm cớ từ chối quay cảnh thân mật.
“Nhà tôi có bà xã, cứ cảnh yêu đương là muốn .”
Tôi: “…”
4
Tôi sinh một gái, đặt tên Phương Như Hứa, tên ở nhà là Đinh Đang.
Và tất nhiên, Phương Yến Lương không tránh khỏi việc gia nhập hội “bố bỉm sữa con”.
Mọi chuyện ra từng bước một. Ban đầu, anh chỉ đăng tấm ảnh đôi chân xíu của con lên Weibo, thông báo với là đã chào đời khỏe mạnh.
Không hưởng ứng nhiệt liệt, ngợi khen đôi chân nhỏ ấy bằng đủ hoa mỹ, câu nào cũng lọt vào tim ông bố . là anh lập tức mê luôn việc con.
Những tấm ảnh sau đó đa phần là bàn tay, bàn chân mũm mĩm, hồng hào. vẫn nhiệt tình khen ngợi, vô tình tiếp tay cho thói quen con của anh.
Mỗi lần xem bình , anh lại với tôi: “Em xem này, ai cũng bảo Đinh Đang đáng yêu.”
Tôi chỉ biết… lặng thinh.
Con lớn thêm chút nữa, anh bắt đầu đăng ảnh chụp lén bóng lưng. Tiểu thư nhỏ xinh xắn, đáng yêu, khiến bình tràn ngập những câu đùa anh là “nhạc phụ”.
Lúc này thì anh không vui, hễ ai vậy, anh đều trả : “Ai là nhạc phụ của cậu!”
Và lần nào cũng trả như vậy.
Vốn dĩ anh mấy phản hồi bình của , nhưng từ đó, rút kinh nghiệm – để được anh trả , bất kể nam , ai cũng anh là nhạc phụ.
Có lúc 10 bình thì hết 8 là như vậy.
Bực mình, anh suốt mấy tháng không đăng ảnh con nữa. Thực ra cũng vì bận đóng phim xa nhà, không được gặp con. Ảnh và video trong tay anh đều là tôi gửi.
Đợi lâu không , bình dần đổi tông, từ “nhạc phụ” chuyển sang nài nỉ “ông bố con” mau trở lại.
Cuối cùng, “ông bố con” cũng chịu xuất hiện, đăng tấm ảnh chiếc cặp xíu của con, kèm : “Con sắp vào mẫu giáo rồi, cần có không gian riêng, sau này không đăng nữa.”
Bình tràn ngập tiếng khóc “hu hu hu”.
nụ cười đắc ý nơi khóe môi anh, tôi thầm – cái tính trẻ con này, chắc di truyền cho con gái mất rồi!
【Phiên ngoại – hết】