Văn án:
Trời sinh cho ta một đôi mắt khác thường, có thể nhìn thấy được quá khứ lẫn tương lai của người khác.
Từ nhỏ, ta ở trong phủ Hầu gia, thân phận chỉ là kẻ hầu.
Hầu gia yêu thích ta, nhận ta làm nghĩa nữ.
Tiểu thư cũng đối đãi với ta như tỷ muội.
Ngày nàng ném tú cầu, còn chần chừ mà hỏi ta.
Ta bảo nàng chọn chàng thư sinh nghèo kia.
Tiểu thư nổi giận, tát vào mặt ta, rồi chọn vị công tử nhà danh gia thế tộc mà Hầu gia đã định cho ta.
Hoá ra nàng chưa từng thích ta, cứ khăng khăng rằng vị hôn phu của ta mới là người xứng đáng nhất.
Nàng không biết rằng, ta đã sớm thấy quá khứ mục nát của vị công tử ấy.
Cũng đã nhìn thấy tương lai u tối của nàng.
(…)