Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9fAnKCZL1C
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
3
Tôi bật dậy khỏi giường, đập vào ván giường tầng trên, đau mức nhăn nhó lại phịch .
Diệp Vũ bị tôi giật mình: “Cậu ? Xảy ra à?”
Tôi xoa trán, run run đưa đàm cô xem.
Diệp Vũ tròn kinh hãi: “ này… lẽ anh ta đăng cậu xem ?”
Tôi hít sâu, ép mình bình tĩnh, đè nén trái tim đang đập thình thịch từ từ nằm .
“Nếu mình tự luyến được vậy tốt biết mấy… chắc còn vui vẻ thêm được một lúc.
Dù không nhắc dáng vẻ sắt đá thường ngày anh với mình, bài test mình trong ký túc, anh biết kết quả?”
Tôi giơ tay che , trong miệng trào ra vị đắng nghẹn ngào.
“Có lẽ do người anh thích lại thích hệ mèo chăng, haha.”
Diệp Vũ rất nghĩa khí, tôi ủ rũ đêm, sáng hôm sau hai chúng tôi đều vác quầng thâm đi học.
Tâm trí tôi rối tung, nghe lọt chữ nào trong lớp.
Trong Học viện Hướng đạo, ai cũng hệ mèo nhỉ?
Lớp bên có Thiên Hoa? Cổ luôn treo đủ loại móc mèo, tinh thần thể lại mèo đen, chắc cũng thích mèo lắm.
Còn nữa, lần trước hình như nghe trong nhà vệ sinh, có phải hoa khôi lớp Một Naga cũng test ra kết quả hệ mèo phải…
Càng nghĩ càng bực, tôi vô thức cầm bút vẽ mèo đầy trang vở.
Nhận ra mình vẽ , tôi xấu hổ tức tối, xé đi mấy trang liền, kết quả bị thầy ném viên phấn trúng , mới chịu ngoan ngoãn im.
4
Cuối cũng hết giờ, Diệp Vũ kéo xác không hồn tôi ra căn tin trưa.
Tôi có chút khẩu vị nào, cũng thấy nhạt như giấy.
Một bóng người bất ngờ đổ khay đồ trước mặt tôi.
Tôi ngẩng , suýt nghẹn cơm trong cổ.
Khải Ân lạnh mặt, bưng khay ngay đối diện tôi.
này!
Tôi hoảng hốt liếc sang bên cạnh anh, lập tức hiểu ra.
Bạn phòng Khải Ân – Tả Duy – đang đối diện Diệp Vũ.
ra tôi được hưởng ké nhờ Diệp Vũ.
Tôi bĩu môi, cố tình phớt lờ sự xao động trong lòng, cúi múc thêm một thìa cơm.
Hôm nay đồ căn tin ngon nhỉ, hehe.
Tuy đã quyết định không thích anh nữa, nhưng khuôn mặt này vẫn đúng rất đưa cơm.
Tả Duy và Diệp Vũ đang mải mê tám có giá trị, mùi chua loáng thoáng trong không khí.
Còn Khải Ân đụng đũa, y như khúc gỗ bên kia bàn, quay mặt nhìn ra ngoài cửa sổ.
Trên bàn chỉ còn mình tôi cắm cúi nghiêm túc uống.
khi tôi gắp nốt đùi gà Diệp Vũ sạch, “khúc gỗ” đối diện mới chịu mở miệng.
“Bao giờ em kiểm tra tinh thần thể và độ tương hợp?”
Tôi ngẩn người một lúc mới nhận ra, trong bàn chỉ còn tôi chưa test chính thức, hẳn anh đang hỏi mình.
nhưng anh hoàn toàn không nhìn tôi, ánh vẫn hướng ra ngoài cửa sổ.
Trong lòng tôi bỗng bốc một cơn giận vô cớ.
“ đó liên quan anh đâu, Khải Ân. Chúng ta cũng quen thân mà.”
Tôi hậm hực đáp lại một câu, xách túi quay sang Diệp Vũ: “Tiểu Vũ, cậu cứ thêm với Tả Duy đi, tớ về ký túc trước đây.”
5
khi người đổ sập giường, tôi vẫn không hiểu tại mình lại tức giận .
Rõ ràng anh lúc nào cũng đối xử với tôi như vậy mà.
Tôi bực bội lăn qua lăn lại, đột nhiên lại nghe thấy tiếng ting ting từ đàm vang .
Phiền chết đi được!
Tôi chộp lấy đàm, định hủy bỏ mục “đặc biệt quan tâm” với Khải Ân.
Cửa sổ hội thoại bật ra.
【Khải Ân: Xin lỗi】
【Khải Ân: Có phải tôi quá đường đột không, tôi không biết em sẽ để ý , chỉ muốn hỏi một chút】
Một cảm giác kỳ lạ trào .
Khối khí nghẹn nơi lồng ngực vẫn chưa tan, nhưng cũng không còn dồn dập nữa, cứ kẹt ở đó, khó chịu vô .
【Tôi: Không có, anh lại hỏi vậy】
【Khải Ân: Ừm… bởi vì…】
【Khải Ân: Xin lỗi, tôi phải vào học , lát nữa nói tiếp】
Aaaaa!
Tôi lại muốn ném vỡ đàm, tức tối giáng hai cú vào cặp sách.
“~ , ~”
Dưới lầu vọng tiếng mèo kêu kỳ quái.
vậy trời, mùa nào mà mèo còn gào đòi yêu!
Tôi hậm hực lấy gối trùm kín , cuối dứt khoát nhét tai nghe ngủ trưa.