Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/6AcyhL27Sz

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Thái tử biểu ca bị người dược, sau cùng một vị tiểu thư phủ .
Kẻ khả nghi có người, một là Tam tỷ, một là tỷ.
Các nàng đều tranh nhau nhận mình cùng biểu ca phát da thịt chi .
Biểu ca quay sang nhìn ta:
“ muội, ý muội thế ?”
Ta mục quang như đuốc, chậm rãi vòng quanh Tam tỷ và tỷ một lượt, rồi nghiêm nghị cất :
“Ta nghĩ hẳn là đại thúc mập phòng bếp, bởi ngày ấy hắn cũng có đi đình Thính Vũ Các.”
Chúng nhân: “…”
, biểu ca đoan trang, nghiêm cẩn lại xuất hiện khuê phòng ta.
Hắn bóp cằm ta, ghé sát thấp giọng nói:
“ rằng muội không nhớ gì, vậy để ta cùng muội hồi ức lại một phen.”
Cứu mạng! Ta hồi ức cùng hắn, bởi hắn vốn là một kẻ biến thái giet người không chớp mắt…
1
Biểu ca ta là Thái tử đương triều,
phận tôn quý vô song.
Lần này hắn chốn chúng ta là để tra án.
Án vừa kết thúc,
lưu lại phủ ta tạm trú.
Không ngờ lại bị người dược,
hơn nữa còn cùng một nữ tử .
Sau , hắn còn làm rầm rộ,
quyết truy cho bằng được kẻ “ngủ” cùng hắn!
2
Ta khi ấy sự kinh hãi.
Người kinh thành quả nhiên khác hẳn.
Ở cái xó nhỏ chúng ta,
nếu lỡ cùng ai hồ đồ một ,
ắt sẽ giấu giếm, sợ hãi người đời biết được.
Thái tử biểu ca ngược lại,
tựa hồ hận không thể để thiên đều hay.
nói lòng,
chẳng lẽ hắn cho rằng thể mình vô giá?
Đông hắn, thị thiếp không mười cũng tám.
Còn có Thái tử , Thái tử lại là đại tỷ ta.
Ngoài ra còn trắc .
Những người khác thì ta chẳng tường tận.
Suy cho cùng, hắn cũng chỉ là một cây dưa hỏng thôi.
3
Trước , người chủ động “tự thú” có người.
Một là Tam tỷ ta, cùng cha khác mẹ.
Nàng do ra,
còn ta chỉ là thiếp.
Một người khác là tỷ, con gái đại bá.
Lúc thấy Tam tỷ bước ra nhận,
suýt nữa tức hôn mê.
Ta cũng hận sắt chẳng thành thép, trừng mắt nhìn Tam tỷ.
Cùng hắn thì có gì là vinh quang?!
Nàng lại hống hách,
tựa hồ sớm nhập chủ Đông ,
ngồi lên ngôi Thái tử .
Huống chi, hắn vốn có Thái tử .
Cho dù không có,
thì việc hoang đường trước hôn nhân,
cũng đủ để thiên chê cười!
chẳng hiểu nổi,
bọn họ rốt cuộc ham cầu điều gì.
4
Tam tỷ nói,
nàng mang một bát canh cho Thái tử biểu ca,
sau rời đi.
Nhưng đi được nửa đường lại quay lại,
hỏi xem canh có hợp khẩu vị hay chăng.
Tam tỷ vừa khóc vừa kể:
“Không ngờ khi ta trở lại,
Thái tử biểu ca hóa thành sói dữ… ô ô ô…”
Nàng vừa nói vừa lén liếc Thái tử biểu ca từ sau khăn tay.
Tiếng khóc giả tạo biết bao.
Tam tỷ lại òa lên:
“Ta không sống nữa!”
Phụ ta giận dữ quát:
“Đủ rồi! nha đầu, ngươi nói đi!”
5
tỷ dáng vẻ yếu ớt, cất :
“Ta vốn xem biểu ca có lạnh không,
định làm cho người một bộ y phục.
Kết quả đình Thính Vũ Các,
lại thấy chẳng có gia nhân hầu ,
thấy có điều khác lạ, sợ biểu ca gặp chuyện,
xem thử.”
Nàng thần sắc đầy lo lắng,
như thể vẫn còn đang sống lại cảnh ấy.
“Chỉ thấy biểu ca mặt đỏ như say,
thể nóng rực như tôm luộc.
Ta nghe nói nam tử nếu trúng thứ dược ,
không cùng nữ nhân…
ắt để lại di họa đời.
Cho nên ta mới… Ta cũng chẳng sống nữa!”
người đều có khai.
Nhưng, một mảnh chứng cớ cũng chẳng lưu lại.
6
Thái tử biểu ca nói hắn thần trí mơ hồ, chẳng nhớ rõ là ai.
sảnh đường thoáng chốc rơi tĩnh lặng.
Tổ mở miệng:
“Chi bằng đem Tam nha đầu và nha đầu thu đi?”
Hoàng hậu vốn cũng từng nói sẽ chọn vài tiểu thư nhà đưa Đông .
Nguyên do không gì khác.
Đại tỷ gả cho Thái tử biểu ca ba năm, chỉ được một nữ nhi.
Nghe đồn lúc nở, thể bị thương, đời khó mang thai thêm.
còn truyền ra nhỏ to, là do kẻ khác lo sợ nàng quý tử, nên hãm hại nàng.
Hoàng hậu tự nhiên không cam tâm nhìn nhà mẹ đẻ suy vi, bèn chọn thêm người tiến .
Song việc ấy vẫn chưa kịp định đoạt.
Thái tử biểu ca lại từ chối, nói:
“Ngoại tổ , phụ hoàng sớm kiêng kỵ Tạ gia, nay lại thêm nữ nhi dòng , e rằng không ổn.”
7
Bầu không khí nhất thời rơi ngưng trệ.
Ta len lén ngáp một cái.
Đột nhiên, Thái tử biểu ca cất tiếng:
“ muội, ý muội thế ?”
Mọi ánh mắt đổ dồn về phía ta.
Tam tỷ lập tức chen :
“Đúng thế, muội chẳng phải từng viết thoại bản, lại còn kiếm được không ít ngân lượng sao? Mau giúp chúng ta suy luận một phen.”
Quả ta từng viết thoại bản.
Nhưng…
Ta do dự đáp:
“ thoại bản ta đều có thi thể, thi thể biết nói. Ở đây lại chẳng có thi thể .”
Tên thoại bản ta viết, là 《Thi thể biết nói》.