Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/1BEIl5JaQ9

302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
53
Chỉ Nô chưa từng cưỡi vai .
Nó rất thích được ngồi cao, xuống nhân gian.
Từ vừa nghiêm khắc, vừa dỗ dành,
nên Chỉ Nô rất ưa .
Đôi ta nghĩ, Chỉ Nô coi phụ thân vậy.
Dù , phụ hoàng đã mất nó,
trừ việc xử lý chính sự thì toàn ở vòng tay mỹ nhân,
mấy quan tâm đến con cái.
Còn Từ ,
thì thật tâm nó trò chuyện,
lại cúi mình đùa, khiến nó vui vẻ.
Chỉ Nô Kim Cang Nô ở cung điện ta.
là sau Chỉ Nô đăng cơ, Nhân Thánh Hoàng Thái hậu phép.
Nàng vẫn ở trên ta,
nhưng vì lời con trai, nàng nể mặt mà đồng ý để mẫu tử ta thân cận.
Dù , nàng đã đạt được tất cả những gì mình muốn.
Chứ tình thương dành Chỉ Nô, vốn nhiều.
lòng nàng, chỉ có Trưởng công chúa.
54
Đêm đó, Chỉ Nô Kim Cang Nô đùa trên giường ta.
Ba mẹ con nằm trò chuyện.
là từ sau Chỉ Nô đăng cơ,
chúng ta có được những giây phút ấm áp này.
Không có quyền lực,
sẽ bao giờ có những khoảnh khắc .
Chỉ Nô ngẩng ta, :
“Nương, con thấy Thủ phụ có chút giống nương.”
Ta kinh ngạc, chống tay hỏi:
“Giống chỗ ?”
Nó màn trướng, suy nghĩ một hồi đáp:
“Các đều con không vui.”
Ta bật cười:
“Con là Hoàng đế, thiên hạ mà con không vui.”
Nó ngượng ngùng, khẽ kêu “ da”:
“Không phải ! Nương khác!”
Kim Cang Nô sốt ruột chen :
“Khác chỗ chứ! Mau đi! nửa ngày, lề mề quá!”
55
Ta kéo Kim Cang Nô lại.
Thằng bé quả thật nóng nảy,
má phồng lên, trừng trừng.
Ta ôm nó dỗ:
“Được rồi, Kim Cang Nô, lại trách ca ca?
Ca ca chỉ ngại ngùng thôi, chúng ta phải hiểu chứ.
Giống con nóng nảy, nương ca ca cũng đều bao dung, đúng không ?”
Kim Cang Nô bĩu môi:
“Được rồi… xin lỗi, Chỉ Nô.”
Chỉ Nô lườm một cái, rồi chui phía bên kia ta nằm xuống,
ngửa đầu ta, hỏi:
“Nương, nếu con không phải là Hoàng đế, có con không?”
Ta đáp dĩ nhiên:
“Tất nhiên là rồi. Ta muốn con .”
“Nương vì không muốn con ?”
“Vì nương thương con chứ .” Ta nhéo má nó, mỉm cười:
“Con là do nương sinh ra, nỡ để con ?”
Nó đỏ mặt, tránh ánh ta,
lại nghiêm túc :
“ nên con bảo Thủ phụ giống nương.
Ông cũng con , nhưng không phải vì con là Hoàng đế.
Con cảm nhận được.”
lòng ta khẽ vui.
là bởi thương ta, nên cũng thương yêu con ta.
Song ta không thể .
Chỉ mỉm cười đáp:
“Đúng , e rằng ông chỉ coi con đứa trẻ thôi. Dù con chín tuổi mà.”
Nó lẩm bẩm:
“Nếu nương không , con còn quên mất.”
56
Kim Cang Nô lại thúc ca ca:
“Chỉ Nô, huynh mau lớn đi, bằng không nương phải phê tấu chương suốt ngày, có thời gian với đệ nữa!”
Chỉ Nô tính khí tốt, kéo tay đệ đệ:
“Đệ đừng gấp, mọi chuyện phải từ từ.”
Kim Cang Nô liền kêu to:
“Ta ghét nhất là từ từ!”
Rồi ngã lăn ra chăn, làm bộ tức .
Chúng ta đều bật cười.
Ngày hôm sau, ta Từ lại bận rộn đến tận hoàng hôn.
Trời đã tối đen.
điện chỉ còn ta .
ta đặt một quyển tấu chương xuống, có chút thất thần,
nó rơi xuống đất.
Ta cúi nhặt,
đúng lúc chạm bàn tay Từ cũng đưa tới.
57
Không mở lời.
Chúng ta chỉ lặng lẽ nhau.
Đôi , đã mười năm rồi lại gần đến vậy.
Hơi thở chàng rất khẽ, quấy nhiễu .
Nhưng cũng gấp gáp, thể ta nghe thấy tiếng tim đập loạn.
Khuôn mặt ta dần phóng đại.
Môi chàng khẽ chạm môi ta.
Hơi thở cuối cũng loạn.
ta cũng .
Chúng ta gấp gáp cắn mút lẫn nhau, đoạt lấy hơi thở đối phương, muốn nuốt chửng nhau tận đáy lòng…
Đến bên ngoài vang lên tiếng bước chân cung nhân, chúng ta giật mình tách ra, tỉnh khỏi mộng.
Lại quay về chỗ ngồi, mỗi giả vờ bận việc riêng.
58
Điện Cần Chính vốn là nơi tiên hoàng làm việc, nay lại thành chỗ chúng ta vụng trộm hẹn hò.
Song cũng tiện lợi gì.
Ta vô hai đứa con biết được, rồi oán hận chúng ta.
Ta phải giải thích với chúng đây?
Rằng năm xưa ta vốn có thể gả một yêu ta, ta cũng yêu , nhưng tất cả đều bị tiên hoàng phá hỏng.
làm loạn cả đời ta, chán ta rồi lại đi tìm hoa khác.
Bọn trẻ sẽ không hiểu được đâu.
Bởi vậy, ta Từ phải che giấu thật sâu.