Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/8zvG0FGtc0
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Vừa đúng lúc này xe của đến, Tô Kiến Vy cất tiếng nhắc nhở Chu Thế Quân.
Cô ta lập tức lấy lại phong thái chủ sân, ngẩng cằm lên, kiêu ngạo tôi bằng ánh mắt coi thường, bước đi nhanh nhẹn trên đôi giày cao gót đến trước , nhiệt tình chào hỏi.
phòng riêng, trên bàn toàn là tiếng Tô Kiến Vy trò vui vẻ.
Rõ ràng là họ có quen biết nhau, hơn nữa quan hệ còn khá tốt.
Tôi yên lặng chuyên tâm cơm.
Thỉnh thoảng, Chu Thế Quân lại gắp thức vào bát tôi.
Chỉ Tô Kiến Vy gọi tên, anh ấy mới góp lời trò .
Đến nửa sau bữa , Tô Kiến Vy nói xong việc cũ, bắt đầu bàn chính, Chu Thế Quân mới giành quyền kiểm soát cuộc nói .
Kết thúc bữa , các chi tiết hợp tác đã được thương thảo xong, hợp đồng được ký kết, chủ đều vui vẻ.
tiễn lên xe, Tô Kiến Vy khôn khéo đẩy tôi ra khỏi bên cạnh Chu Thế Quân, tự sánh vai đứng cùng anh ấy.
Một người mang phong thái tổng tài tài giỏi, một người mang khí chất chị đẹp lạnh lùng quyến rũ, đứng cạnh nhau trông khá xứng đôi.
Không tôi, với dáng người này chiều cao một mét sáu ba, số phận định sẵn đời này tôi sẽ có duyên với phong cách chị đẹp.
Dù suốt năm qua, gương tôi được tiền bạc nuôi dưỡng, thời gian tạm thời vẫn chưa kịp để lại dấu vết. Thậm chí làn da bây giờ còn mịn màng, tươi tắn hơn thời con gái, vào cứ trẻ ra tuổi. Nhưng tiền chỉ có giúp tôi có thêm vài phần khí chất kiểu “tiểu thư nhà lành”.
So với nhan sắc của Tô Kiến Vy, loại đẹp đến mức vừa đã thấy kinh diễm, vẫn là một trời một vực.
Huống hồ, từ sau kết hôn với Chu Thế Quân, ngày nào tôi thảnh thơi phải lo nghĩ, mắt vẫn còn vương lại cái nét trẻo non nớt của thời sinh viên.
Chu Thế Quân luôn thích nói mắt tôi có ánh sáng.
Đó là ánh sáng ?
Đó là sự ngốc nghếch trẻo!
Đứng cạnh Tô Kiến Vy, tôi lập tức dìm không thương tiếc, tôi là trợ lý của cô ta chứ phải vợ tổng tài.
Tô Kiến Vy ra, cô ta quay lưng lại với Chu Thế Quân, khinh thường tôi, tôi với ánh mắt đầy ưu thế khó hiểu.
đang ngấm ngầm ganh đua với tôi, cô ta còn bắt chước tôi dùng giọng điệu mềm mại nói với Chu Thế Quân.
“Anh Thế Quân, uống rồi, không lái xe được, anh có lái xe đưa về không?”
Chu Thế Quân nghe vậy lông mày nhíu lại chặt đến mức suýt kẹp c.h.ế.t ruồi, lạnh tanh: “Cô biết tự lái xe đến đây còn uống ? Hơn nữa, tôi không cần nhân viên nữ đi tiếp . Lần này tôi sẽ bảo tài xế đưa cô về, lần sau đừng phạm lỗi thế nữa.”
Thần thái này, giọng điệu này, hoàn toàn là thái độ đối với cấp dưới.
Tô Kiến Vy không ngờ Chu Thế Quân lại có phản ứng vậy.
Cô ta tủi thân cắn chặt môi dưới, biện minh : “ uống là để giúp anh thúc đẩy việc hợp tác với .”
Ý định ban đầu của cô ta nói lời này là muốn để Chu Thế Quân thấy được năng lực của , buổi tối cô ta đều đang hiện bản thân.
Chu Thế Quân lại hề cảm kích, thậm chí còn không nể nang gì nói với cô ta: “Nếu uống chén là có thúc đẩy được hợp đồng mười một con số, vậy công ty tôi cần gì phải thuê nhiều chuyên gia đến thế? Cứ trực tiếp mời con sâu đến tiếp là được rồi.”
Tô Kiến Vy lời này của Chu Thế Quân sắc tái nhợt.
Nhưng tận đáy lòng cô ta vẫn không phục.
Cô ta chỉ vào tôi: “Vậy còn cô ấy ? Cô ấy gi? Cô ấy gì ngoài việc cơm , anh lại đi khắp nơi giới nói cô ấy vượng phu, nói cô ấy là bùa may mắn của anh.”
Chu Thế Quân hỏi đến mức đắc ý, ôm lấy vai tôi, giọng điệu khoe khoang: “Vợ tôi đúng là bùa may mắn của tôi . Thầy bói nói rồi, hai chúng tôi là một cặp trời sinh, là duyên trời định.”
Tôi: “…”
Tô Kiến Vy sụp đổ, vừa khóc vừa bỏ chạy.
Chu Thế Quân sai tài xế đuổi theo, sau đó quay sang than phiền với tôi: “Cô ta so được với ? thật sự mang may mắn đến anh , thầy bói đã nói rồi ~”
Anh im đi!
Không thấy tim của “cô gái nuôi” của anh sắp nát thành từng mảnh rồi ?
Đôi ngay tôi Chu Thế Quân hồ đồ.
Tôi chằm chằm vào anh ấy, đầu không khỏi suy nghĩ.
Anh ấy thật sự chỉ vì bát tự của tôi vượng phu nên mới đối tốt với tôi vậy ?
Hay là… anh ấy… thực ra có chút thích tôi?
Chu Thế Quân tôi hớn hở, một tay ôm eo tôi, mắt lấp lánh dính keo: “Vợ à~”
Tôi không đổi sắc , gỡ bàn tay đang không yên phận khẽ nhéo phần eo mềm mại của tôi ra.
“Cút!”
Eo tôi còn đang nhức đây này.
7
Sau gặp Tô Kiến Vy, tôi hoàn toàn không để cô ta lòng nữa.
Một người phụ nữ không đủ sức đe dọa đến hôn nhân của tôi đáng để tôi tốn sức chú ý.
Nhưng tôi không chịu nổi cái kiểu kẻ thứ ba cứ thích tự nhảy nhót gây sự.
Mẹ , người một năm không liên lạc được lần, gọi điện tôi, bảo tôi Chu Thế Quân về nhà tụ họp.
Nói thật, lấy nhau ba năm, tôi với mẹ vẫn không thân.
Ngoại trừ dịp lễ tết theo về cơm, còn lại hai bên mạnh ai nấy sống.
Tuy nhiên, ấn tượng của tôi về mẹ rất tốt.
Mẹ là một quý phu nhân có tư tưởng rất cởi mở.
Còn bố là một ông chủ lớn uy nghiêm.