Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/AUjruFF5OR
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
4
【Chào các phụ huynh! Thống kê cho trong 48 phụ huynh, 1 người phản đối đặt hộp băng vệ sinh, 2 người phiếu trắng, đều đồng . Vậy hoạt động sẽ tiếp tục, và tôi sẽ theo gợi : 26 phụ huynh nữ sẽ góp mỗi người 10 tệ/tháng để duy trì. Nếu ai hợp lý, xin cứ đưa ra kiến mang tính xây dựng.】
【Ngoài ra, do kỳ thi đến gần, áp lực soạn bài của tôi tăng cao, nên trong thời gian sẽ không kèm riêng cho số học sinh yếu tiếng Anh nữa. Nếu phụ huynh muốn tăng cường môn , xin tự sắp xếp học thêm bên ngoài. ơn sự phối hợp của mọi người!】
Gửi xong, tôi để điện thoại ở chế độ im lặng, đứng dậy rời văn phòng.
Hôm nay là thứ Sáu, buổi chiều tôi không tiết nên thể sớm.
Lâu lắm nghỉ ngơi tế, tôi lái xe thẳng vào trung tâm thương mại sầm uất nhất thành phố, tự thưởng cho mình buổi xả hơi.
Khi tôi đang ngồi móng trong tâm trạng vui vẻ, bỗng bên tai vang lên giọng the thé:
“Cô , cô gì ở đây? Học sinh đang vật lộn học tập, cô tâm trạng chơi ?”
Tôi không ngẩng đầu.
Vì giọng tôi quá quen.
Ngoài , ai mà ra được câu vừa lộn xộn vừa vô lý như thế?
Tôi không đáp, nhưng bà ta hất tay thợ móng, không cho họ tiếp tục phục vụ tôi.
“Cô , mấy câu cô gửi trên nhóm là gì?”
“Tôi là phản đối cái thứ vớ vẩn đó . Với , sắp thi đến nơi, cô ngừng kèm thêm cho bọn trẻ?”
Lúc móng tay tôi gần xong.
Tôi lười chuyện với người phát triển toàn diện, đứng dậy trả tiền định rời .
vội vàng đứng dậy chặn trước mặt tôi, giọng vừa nhanh vừa dồn dập: “ tôi vốn hướng nội, nhạy , nếu biết cô không kèm riêng cho nó nữa, chắc nó buồn lắm.”
“Cô , cô chủ nhiệm bao năm , chẳng lẽ không chút trách nhiệm nào ?”
Tôi tức đến mức biết bật cười.
sáng mắt: “Cô nhận ra sai lầm à?”
Tôi vẫy tay phía sau lưng bà: “Đúng, tôi nhận ra .”
“Vậy cô mau quay …”
Bà ta đắc nhướng mày: “Phụ huynh học sinh chính là thượng đế, giáo viên sinh ra là để phục vụ thượng đế…”
Tôi cắt ngang lời lảm nhảm đó: “Tôi nhận ra trước giờ mình quá tốt với bà, để ba năm phí công phí sức mà dạy ra kẻ vong ân bội nghĩa!
nhận ra đáng lẽ ngay từ lần đầu bà quấy rầy tôi, tôi nên mắng cho bà trận!
là lúc đó tôi tưởng tượng nổi sự vô liêm sỉ của bà là không đáy, và di truyền cho đời đời cháu!”
sững người: “Cô… cô dám mắng tôi?”
Tôi cười lạnh: “ cái dấu hỏi và chữ ‘dám’ , tôi mắng thẳng bà đấy.”
xong, tôi cả hơi thở thông thoáng hơn.
“ nhà ký sinh trùng không biết xấu hổ, mắng các người bẩn cả miệng tôi!”
Tôi hất mạnh tay bà ta đang chặn đường, khi bà kịp định thần thì tôi ung dung .
đến nhà, tôi mở điện thoại, nhóm phụ huynh vẫn rôm rả như mọi ngày.
Học sinh quên bài tập thì nhắc nhau, phụ huynh tốt bụng thì báo mai mưa, ai đưa học thêm nhớ mang áo mưa kẻo lạnh.
Không ít phụ huynh @ tôi, dạo tôi dạy lớp cuối cấp rất vất vả, cần nghỉ ngơi nhiều.
Tôi đọc mà ấm lòng, hoàn toàn qua mấy tin nhảy nhót của chen giữa.
【Mọi người chẳng cô gần đây rất vô trách nhiệm ? là kèm riêng cho học sinh yếu, mới được năm ngang là ?】
【 chuyện hộp băng vệ sinh, tôi thể không phản đối, nhưng tôi muốn cô công bằng, lập thêm hộp bánh kẹo riêng cho trai bồi bổ, mua sữa, yến sào gì đó, trai ăn tốt.】