Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/9fAnKCZL1C

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 2 - Giai Điệu Của Yêu Quái

6

Sau bữa tối, chúng tôi dắt ra phố đi dạo một vòng rồi về nhà.

Tôi và Trì Uyên cùng nhau tắm bồn đôi, thân mật quấn quýt, sau quay lại ghế sofa phòng ngủ, tình ý dâng trào, chuẩn bị góp một phần sức cho sự nghiệp kế hoạch hóa gia đình thì… điện thoại của Trì Uyên vang lên.

Anh buông tôi ra, đi nghe máy.

Tôi lẩm bẩm:

“Gọi của ai ? Còn quan trọng hơn sao?”

Nghe xong, Trì Uyên khẽ “ừ” một tiếng đối phương, rồi cúp máy.

Anh bước lại gần, bàn tay rộng lớn đỡ lấy sau đầu tôi, cúi xuống hôn một :

“Mền Mền là quan trọng nhất, còn quan trọng hơn mạng anh.”

Tôi ngửa mặt, hôn cằm anh.

Nhưng lúc , điện thoại của tôi cũng reo!

Trì Uyên ôm eo tôi, bóp nhẹ một , lại hôn lên má tôi:

“Hình như cũng có chuyện?”

Tôi gật đầu, đẩy anh ra:

“Anh đi trước đi. Nếu không bận gì thì sẽ ở nhà chờ anh.”

“Ngoan.” – Anh buông tôi ra, thay đồ rồi rời đi.

Ánh tôi thoáng trầm xuống, khẽ lẩm bẩm:

“Đi vội như … là công ty gặp chuyện sao?”

Đợi thấy xe của Trì Uyên rời đi, tôi mới gọi lại cho lão Dương.

“Đầu ! Có chuyện rồi!” – Giọng lão Dương bắt máy đã dồn dập, đầy lo lắng.

là con chồn vàng kia!

Sau khi dùng Ánh sáng Trừng phạt, phát hiện trên người nó không có uế khí của yêu lực, còn có ma khí từ Ma tộc.

Khi hình phạt gần kết thúc, bất ngờ có một đại yêu cực mạnh phá tan kết giới của Cục Quản Lý Yêu Quái, đánh trọng thương đồng nghiệp trực ban, rồi cướp con chồn đi.

“Con đại yêu toàn thân tỏa ra ma khí hùng hậu. Liên quan đến Ma giới, không thể xem thường. Tôi đã báo cho Thần Phán, hắn đang tới…”

Tôi đáp :

“Tôi đến !”

chốc, tôi đã xuất hiện tại Cục Quản Lý Yêu Quái.

Nhưng… hoàn toàn không thấy Thần Phán đâu.

Hắn đã trực tiếp đuổi theo con đại yêu và con chồn vàng kia. Cuối cùng, hai đã giao chiến kịch liệt ở bờ phía Đông.

Sư Tử Đầu xác định vị trí, báo cáo:

“Không phải đại yêu tầm thường, là Huyền Vũ!”

“Huyền Vũ? Là Huyền Vũ Tứ Thần Thú thời thượng cổ sao?” – Lão Dương ngạc nhiên hỏi.

!” – Sư Tử Đầu nhìn tôi:

, giờ làm nào?”

“Huyền Vũ vốn là Thần Thú, sao lại dính líu đến Ma tộc?” – Tôi nghĩ mãi không thông, nhưng ra lệnh:

“Dù nào cũng không được để thường dân bị liên lụy, lát nữa nhất định phải giữ vững kết giới!”

“Rõ, !”

Tôi dẫn anh Cục lao đến nơi. Lúc , trên đã nổ ra trận đại chiến, sấm chớp đan xen, bóng hình quấn lấy nhau, giao tranh kịch liệt.

Ngoài Huyền Vũ, còn có một con Côn Bằng!

Thảo nào lại đánh nhau ở đây!

Sư Tử Đầu cau mày:

“Con Côn Bằng này chui từ đâu ra trời?”

7

Con Côn Bằng khổng lồ và Huyền Vũ từ lao lên, cùng một con Kim Long tỏa ra thần quang rực rỡ quấn chặt lấy nhau. Sức mạnh dữ dội đến mức kết giới suýt nữa vỡ tung lần.

“Giữ vững kết giới!” — Tôi dứt lời đã nhanh chóng hóa về nguyên hình, lao thẳng bên kết giới.

bay lượn một vòng, vút lên tận mây xanh lao thẳng xuống Côn Bằng tốc độ chuẩn xác tuyệt đối. Lưng Côn bị móng vuốt tôi xé rách, bùng cháy rực rỡ.

Côn Bằng cất tiếng kêu dài, rơi thẳng xuống đáy , cuộn lên những con sóng khổng lồ.

Nếu không có kết giới ngăn lại, chắn giới đã bị cơn hồng thủy nuốt trôi.

Lúc này, Kim Long cũng chế ngự được Huyền Vũ.

Nhưng Huyền Vũ chưa thu nhỏ lại, nếu cứ rơi xuống , cộng hưởng sức nước sẽ đủ để phá vỡ kết giới.

Tôi lập tức tung hỏa chặn đường. Ngọn tràn khắp xung quanh, dù không thể thiêu chết Huyền Vũ nhưng đủ để kìm lại nước. là… tôi quên mất cấp trên của mình.

Nguyên hình của tôi và Thần Phán, nghĩa “nước khắc nhau”.

Nếu của tôi táp trúng hắn, chắn sẽ đau đến tận xương tủy.

khoảnh khắc nghìn cân treo sợi tóc, hắn bỗng quay đầu, hướng của tôi, rồi… phun thẳng một cột nước khổng lồ đầu của tôi.

Má ơi!

Tôi vội xoay người, lao ra khỏi kết giới, mượn lực bật ngược… và khi dịch chuyển đi, tôi khóa kết giới lại.

đồ chết tiệt… không biết chơi đẹp!”

Tôi trở về Cục Quản Lý Yêu Quái, bước đã bắt đầu xả bực.

Tôi làm là vì cứu mạng sinh linh đấy nhé.

Còn lão sắc long kia thì hay rồi, quay sang phản công tôi luôn!

“Nếu tôi không chạy kịp, có phải đã bị hắn quật cho một phát xuống đáy rồi không?”

“Đường đường là một chân thần, đi bắt nạt một tiểu yêu vương như tôi thì còn ra thể thống gì?!”

Tôi càu nhàu, lão Dương và người khác cũng trở về.

thực lực của Thần Phán, con chồn vàng hạng tép riu kia tất nhiên có cửa sống — bị đánh trở lại nguyên hình, mất mạng tại chỗ!

Huyền Vũ và Côn Bằng đều đã bị trói bằng dây trói tiên, không còn khả năng vùng vẫy.

, cô không sao chứ?” — Sư Tử Đầu ghé lại.

Tôi trừng : “Suýt nữa thì bị Kim Long xối cho chết đuối!”

Sư Tử Đầu cười gượng: “Không đến mức đâu… Thần Phán đâu có đánh nhầm ta địch. lại, cô là yêu vương cơ …”

“Tôi là yêu vương thì mặc định phải bị đòn à?” — Tôi liếc xéo.

Sư Tử Đầu lập tức cụp , im thin thít.

Lão Dương xen : “ à, Thần Phán từng nói, phụ nữ là loài sinh vật phiền phức nhất. nên hắn chắn không dại gì trêu chọc cô. Nếu lỡ làm cô bị thương, phải cô sẽ ghi hận hắn sao? Như còn phiền hơn.”

Tôi hừ lạnh: “Không làm tôi bị thương thì tôi ghi thù lão già như thường!”

“L… lão…” — Lão Dương trố nhìn tôi, bỗng mỉm cười, “, Thần Phán không phải lão già đâu.”

“Hắn sống nghìn năm rồi, còn không gọi là già à?”

Không phải chân thần thì đã thành hóa thạch lâu rồi!

Lão Dương: “…”

Sư Tử Đầu tươi cười chen : “, này tôi làm chứng. Thần Phán không những không già, còn đẹp trai cực kỳ! Đẹp đến mức… theo chuẩn thẩm mỹ bây giờ thì phải 99,9 điểm!”

Tôi bĩu môi: “Thang điểm 1000 hả?”

Sư Tử Đầu bị tôi dằn đến mức… ngồi sụp xuống emo luôn.

Lão Dương mỉm cười nói:

“Sư Tử Đầu không gạt cô đâu, Thần Phán rất đẹp trai, biết đâu nếu cô gặp hắn, cô còn động lòng…”

“Phì!” — Tôi bày ra vẻ mặt ghét bỏ, giọng nịch:

“Tôi để tới hắn? Nếu tôi thích hắn thì chắn tôi sẽ chết không toàn thây!”

…Lại thêm một người bị tôi “đập” cho rơi trạng thái emo.

Sau khi quăng Huyền Vũ và Côn Bằng chỗ thụ hình, tôi xách áo khoác đứng dậy:

ngày mệt rồi, mọi người giải tán nghỉ ngơi đi.”

8

Trận chiến ngoài kéo dài đến khi trời sáng.

Tôi nghĩ Trì Uyên đã về nhà rồi.

Để phòng ngừa bất trắc, tôi bắt taxi từ công ty về.

Tôi làm việc ở một studio chụp ảnh, là một nhiếp ảnh gia, nhưng cũng chính là bà chủ, nên có trốn làm bao lâu cũng ai quản.

Nhà yên ắng, có tôi và con chó.

“Công ty xảy ra chuyện gì to đến mức này sao? sao anh ấy chưa về?”

Tôi lên phòng thay đồ, rồi xuống bếp lục lọi… cuối cùng nấu được hai tô mì liền.

Một tô cho tôi, một tô cho .

Nhưng nếm một miếng đã quay về ổ nằm, biểu cảm khinh bỉ thể hiện rõ mồn một.

Tôi hừ lạnh:

miệng này là do ba mày nuôi hư rồi!”

“gâu gâu” hai tiếng, quay đầu sang chỗ khác, lơ tôi luôn.

“Hồi còn theo tôi, tôi gì mày nấy, quên rồi à?”

là chó coi thường… mì gói!”

Chó không , tôi !

Mì bò chua cay dưa muối già, thơm nức!

Húp xong, tôi làm thêm đĩa dưa hấu ướp lạnh.

Trì Uyên chưa về, tôi nhắn cho anh một tin WeChat, rồi đi tắm, lên giường ngủ.

Ngủ mơ màng, tôi cảm nhận được một luồng khí tức quen thuộc.

Là Trì Uyên.

Trán tôi mát lạnh.

“Ừm?” — Tôi nhíu mày, hé nhìn.

Người đàn ông ngồi bên mép giường, tay cầm một chiếc khăn.

“Anh sao ? Không sao ?” — Tôi đưa tay định sờ lên trán mình.

Trì Uyên kéo tay tôi xuống, nói:

“Đừng động. bị sốt, đang dán miếng hạ sốt.”

đâu có…”

Nhưng tôi đành im miệng.

Tôi đâu thể nói anh, đây không phải sốt, là “nhiệt dư” do người tôi kích phát đâu?

con người, đừng nói yêu quái, hoàng cũng là truyền thuyết.

Dù tôi có thu nhỏ nguyên hình xuất hiện trước mặt Trì Uyên, anh cũng nghĩ tôi là yêu quái… nhiều lắm thì nghĩ tôi là một con gà thôi!

Tùy chỉnh
Danh sách chương